• "Chú Tần, mai có thể thay cháu đi xem mặt không ạ?"
    "Lại bị mẹ giục cưới à?"
    "Vâng!"
    "Mới 27 thì cưới xin cái gì, còn quá trẻ!"
    "Mẹ nói đây là con gái của bạn mẹ rất xinh đẹp nên muốn giới thiệu, hai bên qua lại tìm hiểu, hợp thì tiến tới hôn nhân."
    "Thế thì cháu nên đi, nhờ chú làm gì, chú rất bận."
    Chàng trai thở dài ngồi xuống ghế đáp:
    "Mai cháu bận với nữ thần rồi, không thể đi, chú giúp cháu nốt lần này với."
    Tần Ngụy nhíu mày: "Nữ thần? Cháu có bạn gái rồi còn muốn đi xem mắt?"
    "Không phải là bạn gái ạ, cháu vẫn còn độc thân, mà trai độc thân không trong bất kỳ mối quan hệ nào thì vẫn có sự chọn lựa."
    Tần Ngụy im lặng không nói gì, cũng không đồng ý là sẽ giúp cháu trai! Tần Vĩ xót ruột nài nỉ.
    "Chú Tần!"
    "Bận, huống hồ cháu khen người ta đẹp thì nên tự đi để có cảm nhận rõ hơn."
    Tần Vĩ nhún vai: "Cháu chưa xem hình, chỉ nghe mẹ cháu khen qua là xinh thôi, nghe đâu là cô con út rất được gia đình thương yêu, nhưng mà cháu thực sự không thể đi. Chú Tần..."
    "Nêu lý do tại sao chú phải giúp cháu những chuyện ngớ ngẩn này?"
    "Chú Tần giúp cháu lần này thì mỗi khi ông nội hối thúc nhắc đến chuyện cưới xin của chú, cháu sẽ lấy cả mạng sống ra để giúp lại chú đối phó."
    "Gửi địa chỉ."
    "Tuân lệnh."
    Tần Vĩ vội vàng lấy di động nhắn gửi địa chỉ qua máy cho chú mình, nét mặt trở nên khoan khoái vui vẻ, gửi xong anh ta ranh mãnh nói thêm.
    "Nhưng mà khi nào chú lấy vợ thế? Chú năm nay đã 39 tuổi rồi ấy."
    Tần Ngụy nhướn mày lườm cháu trai: "Rách việc."
    Tần Vĩ phá cười thành tiếng, không tiếp tục nhắc về vấn đề này nữa. Bởi trong trí nhớ của anh ta chú Tần là người vô cùng đam mê công việc, ghét bị ràng buộc thế nên tận độ tuổi này dù cho ông nội có khô nước bọt giục, chú Tần vẫn kiên định không lập gia đình...
    Tần Vĩ nhìn đồng hồ nói thêm: "Ngày mai chú cho cháu xin nhận xét về cô gái ấy nhé."
    "Biết!"
    "Cảm ơn chú."
    Tần Vĩ nói thêm đôi ba câu liền rời khỏi phòng.
    [...]
    Tối hôm sau, vì có công việc đột xuất nên Tần Ngụy tới trễ 5 phút.
    Anh bước vào nhà hàng lần mò theo thông tin nhận dạng để tìm đối tượng.
    Thấy thằng cháu trai bảo cô gái sẽ mặc váy đỏ, trên bàn có nhánh hoa hồng, nên Tần Ngụy cứ thế mà nhìn xung quanh. Nhìn một hồi cũng thấy một cô gái mặc váy đỏ trên bàn có hoa hồng thì bước lại, cô gái kia đang say sưa nhìn ngắm bên ngoài cửa sổ.
    Tần Ngụy bước tới lịch sự lên tiếng: "Xin lỗi, tôi đến trễ."
    Cô gái giật mình quay đầu, nhưng mà khi thấy dung mạo người đàn ông càng hoảng hốt mà đứng lên, miệng lắp bắp.
    "Thầy... thầy Tần?"
    Tần Ngụy cau mày: "Hạ Quyên, em làm gì ở đây?"
    "Em... em bị ép đi coi mắt ạ!"
    Khóe môi Tần Ngụy ngay lập tức giật giật. Nghĩ bụng, ch.ế.t tiệt, hóa ra người chị dâu giới thiệu là cô sinh viên của anh đang dạy?
    Hạ Quyên dè dặt: "Thầy Tần... thầy làm gì ở đây thế ạ?"
    "Tôi là đối tượng xem mặt của em."
    "Dạ? Thầy là cái người mẹ em khen nức nở ấy ạ."
    "Có lẽ vậy."
    Hạ Quyên gãi đầu miệng lầm bầm: "Mẹ nói là trai trẻ mà?"
    Sắc mặt Tần Ngụy sa sầm, anh hỏi: "Em nói cái gì?"
    "Dạ không ạ."
    Hạ Quyên cười khổ, nếu mà mẹ chịu nói cái tên Tần Ngụy thì dù có ch.ế.t cô cũng không đi đâu.
    Tần Ngụy giảng viên khó tính nhất trường của cô, bề ngoài đẹp trai nho nhã, nhưng mà lại cực kỳ hà khắc.
    Tần Ngụy ngồi xuống ghế lãnh đạm hỏi: "Mới 22 đã lo chuyện cưới chồng."
    Hạ Quyên mếu máo ngồi theo rề rề đáp: "Em... bị ép ạ."
    "Ngày mai có tiết của tôi sẽ kiểm tra, em học bài chưa?"
    "Lát em về sẽ học ạ!"
    Khóe môi Tần Ngụy nhếch lên, anh ác độc nhắc nhở.
    "Năm cuối tốt nhất đừng để bị tôi đánh trượt môn."
    Hạ Quyên cúi đầu cắn răng nhịn nhục, buổi xem mặt tràn trề áp lực. Đúng là xui xẻo.
    "Ăn gì?"
    "Em ăn gì cũng được thưa thầy."
    Tần Ngụy không hỏi thêm, anh gọi 2 phần Beefsteak.
    Hạ Quyên cũng không ý kiến. Trong bữa ăn cô nặng nề chậm chạp cắt bò liền thấy anh đưa đĩa của mình qua đã được cắt nhỏ vừa ăn.
    "Ăn đi, đưa đĩa em cho tôi."
    Hạ Quyên mím môi ngẩng mặt, động tác nhẹ nhàng nhận lấy đĩa của anh.
    "Cảm ơn thầy Tần."
    Anh "Ừ" một tiếng rồi lấy đĩa bò của cô nhàn nhã cắt ăn.
    Cũng thật may suốt buổi ăn Tần Ngụy không dọa sợ cô.
    Dùng bữa xong xuôi, Hạ Quyên định chuồn cho lẹ cơ mà vẫn bị Tần Ngụy gọi lại đòi đưa về. Hạ Quyên thở dài miễn cưỡng ngồi vào trong xe.
    Tới tiểu khu nhà cô, Hạ Quyên mừng hết biết, miệng nói lời cảm ơn thì thấy anh đưa di động qua.
    "Bấm số của em cho tôi!"
    "Dạ?"
    Tần Ngụy nghiêm nghị bảo:
    "Tôi phải đốc thúc vấn đề học tập của em, Hạ Quyên em là sinh viên năm cuối tốt nhất lo chuyên tâm học hành, bớt mấy cái việc đi xem mặt hiểu chưa."
    Hạ Quyên bị mắng chỉ biết phồng má, chuyện này cô đâu có muốn. Cô mím môi cầm lấy di động thầy Tần bấm số rồi đưa qua.
    "Vào nhà đi."
    "Vâng ạ, em chào thầy."
    Hạ Quyên như được giải phóng vội vàng rời khỏi xe nhanh chân chạy thẳng lên nhà.
    Tần Ngụy vẫn giương mắt nhìn, khóe môi ẩn hiện ý cười, vừa bấm lưu số của cô xong thì cháu trai Tần Vĩ gọi tới.
    Anh bắt máy: "Alo."
    "Chú Tần, buổi xem mặt thế nào ạ, cô gái kia ok không chú."
    "Xấu quắc."
    "Dạ?"
    "Cháu nhìn sẽ không vừa mắt đâu, tìm đối tượng mới đi."
    "Chú Tần, mai có thể thay cháu đi xem mặt không ạ?" "Lại bị mẹ giục cưới à?" "Vâng!" "Mới 27 thì cưới xin cái gì, còn quá trẻ!" "Mẹ nói đây là con gái của bạn mẹ rất xinh đẹp nên muốn giới thiệu, hai bên qua lại tìm hiểu, hợp thì tiến tới hôn nhân." "Thế thì cháu nên đi, nhờ chú làm gì, chú rất bận." Chàng trai thở dài ngồi xuống ghế đáp: "Mai cháu bận với nữ thần rồi, không thể đi, chú giúp cháu nốt lần này với." Tần Ngụy nhíu mày: "Nữ thần? Cháu có bạn gái rồi còn muốn đi xem mắt?" "Không phải là bạn gái ạ, cháu vẫn còn độc thân, mà trai độc thân không trong bất kỳ mối quan hệ nào thì vẫn có sự chọn lựa." Tần Ngụy im lặng không nói gì, cũng không đồng ý là sẽ giúp cháu trai! Tần Vĩ xót ruột nài nỉ. "Chú Tần!" "Bận, huống hồ cháu khen người ta đẹp thì nên tự đi để có cảm nhận rõ hơn." Tần Vĩ nhún vai: "Cháu chưa xem hình, chỉ nghe mẹ cháu khen qua là xinh thôi, nghe đâu là cô con út rất được gia đình thương yêu, nhưng mà cháu thực sự không thể đi. Chú Tần..." "Nêu lý do tại sao chú phải giúp cháu những chuyện ngớ ngẩn này?" "Chú Tần giúp cháu lần này thì mỗi khi ông nội hối thúc nhắc đến chuyện cưới xin của chú, cháu sẽ lấy cả mạng sống ra để giúp lại chú đối phó." "Gửi địa chỉ." "Tuân lệnh." Tần Vĩ vội vàng lấy di động nhắn gửi địa chỉ qua máy cho chú mình, nét mặt trở nên khoan khoái vui vẻ, gửi xong anh ta ranh mãnh nói thêm. "Nhưng mà khi nào chú lấy vợ thế? Chú năm nay đã 39 tuổi rồi ấy." Tần Ngụy nhướn mày lườm cháu trai: "Rách việc." Tần Vĩ phá cười thành tiếng, không tiếp tục nhắc về vấn đề này nữa. Bởi trong trí nhớ của anh ta chú Tần là người vô cùng đam mê công việc, ghét bị ràng buộc thế nên tận độ tuổi này dù cho ông nội có khô nước bọt giục, chú Tần vẫn kiên định không lập gia đình... Tần Vĩ nhìn đồng hồ nói thêm: "Ngày mai chú cho cháu xin nhận xét về cô gái ấy nhé." "Biết!" "Cảm ơn chú." Tần Vĩ nói thêm đôi ba câu liền rời khỏi phòng. [...] Tối hôm sau, vì có công việc đột xuất nên Tần Ngụy tới trễ 5 phút. Anh bước vào nhà hàng lần mò theo thông tin nhận dạng để tìm đối tượng. Thấy thằng cháu trai bảo cô gái sẽ mặc váy đỏ, trên bàn có nhánh hoa hồng, nên Tần Ngụy cứ thế mà nhìn xung quanh. Nhìn một hồi cũng thấy một cô gái mặc váy đỏ trên bàn có hoa hồng thì bước lại, cô gái kia đang say sưa nhìn ngắm bên ngoài cửa sổ. Tần Ngụy bước tới lịch sự lên tiếng: "Xin lỗi, tôi đến trễ." Cô gái giật mình quay đầu, nhưng mà khi thấy dung mạo người đàn ông càng hoảng hốt mà đứng lên, miệng lắp bắp. "Thầy... thầy Tần?" Tần Ngụy cau mày: "Hạ Quyên, em làm gì ở đây?" "Em... em bị ép đi coi mắt ạ!" Khóe môi Tần Ngụy ngay lập tức giật giật. Nghĩ bụng, ch.ế.t tiệt, hóa ra người chị dâu giới thiệu là cô sinh viên của anh đang dạy? Hạ Quyên dè dặt: "Thầy Tần... thầy làm gì ở đây thế ạ?" "Tôi là đối tượng xem mặt của em." "Dạ? Thầy là cái người mẹ em khen nức nở ấy ạ." "Có lẽ vậy." Hạ Quyên gãi đầu miệng lầm bầm: "Mẹ nói là trai trẻ mà?" Sắc mặt Tần Ngụy sa sầm, anh hỏi: "Em nói cái gì?" "Dạ không ạ." Hạ Quyên cười khổ, nếu mà mẹ chịu nói cái tên Tần Ngụy thì dù có ch.ế.t cô cũng không đi đâu. Tần Ngụy giảng viên khó tính nhất trường của cô, bề ngoài đẹp trai nho nhã, nhưng mà lại cực kỳ hà khắc. Tần Ngụy ngồi xuống ghế lãnh đạm hỏi: "Mới 22 đã lo chuyện cưới chồng." Hạ Quyên mếu máo ngồi theo rề rề đáp: "Em... bị ép ạ." "Ngày mai có tiết của tôi sẽ kiểm tra, em học bài chưa?" "Lát em về sẽ học ạ!" Khóe môi Tần Ngụy nhếch lên, anh ác độc nhắc nhở. "Năm cuối tốt nhất đừng để bị tôi đánh trượt môn." Hạ Quyên cúi đầu cắn răng nhịn nhục, buổi xem mặt tràn trề áp lực. Đúng là xui xẻo. "Ăn gì?" "Em ăn gì cũng được thưa thầy." Tần Ngụy không hỏi thêm, anh gọi 2 phần Beefsteak. Hạ Quyên cũng không ý kiến. Trong bữa ăn cô nặng nề chậm chạp cắt bò liền thấy anh đưa đĩa của mình qua đã được cắt nhỏ vừa ăn. "Ăn đi, đưa đĩa em cho tôi." Hạ Quyên mím môi ngẩng mặt, động tác nhẹ nhàng nhận lấy đĩa của anh. "Cảm ơn thầy Tần." Anh "Ừ" một tiếng rồi lấy đĩa bò của cô nhàn nhã cắt ăn. Cũng thật may suốt buổi ăn Tần Ngụy không dọa sợ cô. Dùng bữa xong xuôi, Hạ Quyên định chuồn cho lẹ cơ mà vẫn bị Tần Ngụy gọi lại đòi đưa về. Hạ Quyên thở dài miễn cưỡng ngồi vào trong xe. Tới tiểu khu nhà cô, Hạ Quyên mừng hết biết, miệng nói lời cảm ơn thì thấy anh đưa di động qua. "Bấm số của em cho tôi!" "Dạ?" Tần Ngụy nghiêm nghị bảo: "Tôi phải đốc thúc vấn đề học tập của em, Hạ Quyên em là sinh viên năm cuối tốt nhất lo chuyên tâm học hành, bớt mấy cái việc đi xem mặt hiểu chưa." Hạ Quyên bị mắng chỉ biết phồng má, chuyện này cô đâu có muốn. Cô mím môi cầm lấy di động thầy Tần bấm số rồi đưa qua. "Vào nhà đi." "Vâng ạ, em chào thầy." Hạ Quyên như được giải phóng vội vàng rời khỏi xe nhanh chân chạy thẳng lên nhà. Tần Ngụy vẫn giương mắt nhìn, khóe môi ẩn hiện ý cười, vừa bấm lưu số của cô xong thì cháu trai Tần Vĩ gọi tới. Anh bắt máy: "Alo." "Chú Tần, buổi xem mặt thế nào ạ, cô gái kia ok không chú." "Xấu quắc." "Dạ?" "Cháu nhìn sẽ không vừa mắt đâu, tìm đối tượng mới đi."
    0 Reacties 0 aandelen 5468 Views
  • "Chú Tần, mai có thể thay cháu đi xem mặt không ạ?"
    "Lại bị mẹ giục cưới à?"
    "Vâng!"
    "Mới 27 thì cưới xin cái gì, còn quá trẻ!"
    "Mẹ nói đây là con gái của bạn mẹ rất xinh đẹp nên muốn giới thiệu, hai bên qua lại tìm hiểu, hợp thì tiến tới hôn nhân."
    "Thế thì cháu nên đi, nhờ chú làm gì, chú rất bận."
    Chàng trai thở dài ngồi xuống ghế đáp:
    "Mai cháu bận với nữ thần rồi, không thể đi, chú giúp cháu nốt lần này với."
    Tần Ngụy nhíu mày: "Nữ thần? Cháu có bạn gái rồi còn muốn đi xem mắt?"
    "Không phải là bạn gái ạ, cháu vẫn còn độc thân, mà trai độc thân không trong bất kỳ mối quan hệ nào thì vẫn có sự chọn lựa."
    Tần Ngụy im lặng không nói gì, cũng không đồng ý là sẽ giúp cháu trai! Tần Vĩ xót ruột nài nỉ.
    "Chú Tần!"
    "Bận, huống hồ cháu khen người ta đẹp thì nên tự đi để có cảm nhận rõ hơn."
    Tần Vĩ nhún vai: "Cháu chưa xem hình, chỉ nghe mẹ cháu khen qua là xinh thôi, nghe đâu là cô con út rất được gia đình thương yêu, nhưng mà cháu thực sự không thể đi. Chú Tần..."
    "Nêu lý do tại sao chú phải giúp cháu những chuyện ngớ ngẩn này?"
    "Chú Tần giúp cháu lần này thì mỗi khi ông nội hối thúc nhắc đến chuyện cưới xin của chú, cháu sẽ lấy cả mạng sống ra để giúp lại chú đối phó."
    "Gửi địa chỉ."
    "Tuân lệnh."
    Tần Vĩ vội vàng lấy di động nhắn gửi địa chỉ qua máy cho chú mình, nét mặt trở nên khoan khoái vui vẻ, gửi xong anh ta ranh mãnh nói thêm.
    "Nhưng mà khi nào chú lấy vợ thế? Chú năm nay đã 39 tuổi rồi ấy."
    Tần Ngụy nhướn mày lườm cháu trai: "Rách việc."
    Tần Vĩ phá cười thành tiếng, không tiếp tục nhắc về vấn đề này nữa. Bởi trong trí nhớ của anh ta chú Tần là người vô cùng đam mê công việc, ghét bị ràng buộc thế nên tận độ tuổi này dù cho ông nội có khô nước bọt giục, chú Tần vẫn kiên định không lập gia đình...
    Tần Vĩ nhìn đồng hồ nói thêm: "Ngày mai chú cho cháu xin nhận xét về cô gái ấy nhé."
    "Biết!"
    "Cảm ơn chú."
    Tần Vĩ nói thêm đôi ba câu liền rời khỏi phòng.
    [...]
    Tối hôm sau, vì có công việc đột xuất nên Tần Ngụy tới trễ 5 phút.
    Anh bước vào nhà hàng lần mò theo thông tin nhận dạng để tìm đối tượng.
    Thấy thằng cháu trai bảo cô gái sẽ mặc váy đỏ, trên bàn có nhánh hoa hồng, nên Tần Ngụy cứ thế mà nhìn xung quanh. Nhìn một hồi cũng thấy một cô gái mặc váy đỏ trên bàn có hoa hồng thì bước lại, cô gái kia đang say sưa nhìn ngắm bên ngoài cửa sổ.
    Tần Ngụy bước tới lịch sự lên tiếng: "Xin lỗi, tôi đến trễ."
    Cô gái giật mình quay đầu, nhưng mà khi thấy dung mạo người đàn ông càng hoảng hốt mà đứng lên, miệng lắp bắp.
    "Thầy... thầy Tần?"
    Tần Ngụy cau mày: "Hạ Quyên, em làm gì ở đây?"
    "Em... em bị ép đi coi mắt ạ!"
    Khóe môi Tần Ngụy ngay lập tức giật giật. Nghĩ bụng, ch.ế.t tiệt, hóa ra người chị dâu giới thiệu là cô sinh viên của anh đang dạy?
    Hạ Quyên dè dặt: "Thầy Tần... thầy làm gì ở đây thế ạ?"
    "Tôi là đối tượng xem mặt của em."
    "Dạ? Thầy là cái người mẹ em khen nức nở ấy ạ."
    "Có lẽ vậy."
    Hạ Quyên gãi đầu miệng lầm bầm: "Mẹ nói là trai trẻ mà?"
    Sắc mặt Tần Ngụy sa sầm, anh hỏi: "Em nói cái gì?"
    "Dạ không ạ."
    Hạ Quyên cười khổ, nếu mà mẹ chịu nói cái tên Tần Ngụy thì dù có ch.ế.t cô cũng không đi đâu.
    Tần Ngụy giảng viên khó tính nhất trường của cô, bề ngoài đẹp trai nho nhã, nhưng mà lại cực kỳ hà khắc.
    Tần Ngụy ngồi xuống ghế lãnh đạm hỏi: "Mới 22 đã lo chuyện cưới chồng."
    Hạ Quyên mếu máo ngồi theo rề rề đáp: "Em... bị ép ạ."
    "Ngày mai có tiết của tôi sẽ kiểm tra, em học bài chưa?"
    "Lát em về sẽ học ạ!"
    Khóe môi Tần Ngụy nhếch lên, anh ác độc nhắc nhở.
    "Năm cuối tốt nhất đừng để bị tôi đánh trượt môn."
    Hạ Quyên cúi đầu cắn răng nhịn nhục, buổi xem mặt tràn trề áp lực. Đúng là xui xẻo.
    "Ăn gì?"
    "Em ăn gì cũng được thưa thầy."
    Tần Ngụy không hỏi thêm, anh gọi 2 phần Beefsteak.
    Hạ Quyên cũng không ý kiến. Trong bữa ăn cô nặng nề chậm chạp cắt bò liền thấy anh đưa đĩa của mình qua đã được cắt nhỏ vừa ăn.
    "Ăn đi, đưa đĩa em cho tôi."
    Hạ Quyên mím môi ngẩng mặt, động tác nhẹ nhàng nhận lấy đĩa của anh.
    "Cảm ơn thầy Tần."
    Anh "Ừ" một tiếng rồi lấy đĩa bò của cô nhàn nhã cắt ăn.
    Cũng thật may suốt buổi ăn Tần Ngụy không dọa sợ cô.
    Dùng bữa xong xuôi, Hạ Quyên định chuồn cho lẹ cơ mà vẫn bị Tần Ngụy gọi lại đòi đưa về. Hạ Quyên thở dài miễn cưỡng ngồi vào trong xe.
    Tới tiểu khu nhà cô, Hạ Quyên mừng hết biết, miệng nói lời cảm ơn thì thấy anh đưa di động qua.
    "Bấm số của em cho tôi!"
    "Dạ?"
    Tần Ngụy nghiêm nghị bảo:
    "Tôi phải đốc thúc vấn đề học tập của em, Hạ Quyên em là sinh viên năm cuối tốt nhất lo chuyên tâm học hành, bớt mấy cái việc đi xem mặt hiểu chưa."
    Hạ Quyên bị mắng chỉ biết phồng má, chuyện này cô đâu có muốn. Cô mím môi cầm lấy di động thầy Tần bấm số rồi đưa qua.
    "Vào nhà đi."
    "Vâng ạ, em chào thầy."
    Chương 2 mình để dưới bình luận , để lại một . để nhận thông báo khi có li.nk, Chia sẻ về trang cá nhân của bạn để khi cần đọc chỉ cần vào trang cá nhân của bạn là ok
    "Chú Tần, mai có thể thay cháu đi xem mặt không ạ?" "Lại bị mẹ giục cưới à?" "Vâng!" "Mới 27 thì cưới xin cái gì, còn quá trẻ!" "Mẹ nói đây là con gái của bạn mẹ rất xinh đẹp nên muốn giới thiệu, hai bên qua lại tìm hiểu, hợp thì tiến tới hôn nhân." "Thế thì cháu nên đi, nhờ chú làm gì, chú rất bận." Chàng trai thở dài ngồi xuống ghế đáp: "Mai cháu bận với nữ thần rồi, không thể đi, chú giúp cháu nốt lần này với." Tần Ngụy nhíu mày: "Nữ thần? Cháu có bạn gái rồi còn muốn đi xem mắt?" "Không phải là bạn gái ạ, cháu vẫn còn độc thân, mà trai độc thân không trong bất kỳ mối quan hệ nào thì vẫn có sự chọn lựa." Tần Ngụy im lặng không nói gì, cũng không đồng ý là sẽ giúp cháu trai! Tần Vĩ xót ruột nài nỉ. "Chú Tần!" "Bận, huống hồ cháu khen người ta đẹp thì nên tự đi để có cảm nhận rõ hơn." Tần Vĩ nhún vai: "Cháu chưa xem hình, chỉ nghe mẹ cháu khen qua là xinh thôi, nghe đâu là cô con út rất được gia đình thương yêu, nhưng mà cháu thực sự không thể đi. Chú Tần..." "Nêu lý do tại sao chú phải giúp cháu những chuyện ngớ ngẩn này?" "Chú Tần giúp cháu lần này thì mỗi khi ông nội hối thúc nhắc đến chuyện cưới xin của chú, cháu sẽ lấy cả mạng sống ra để giúp lại chú đối phó." "Gửi địa chỉ." "Tuân lệnh." Tần Vĩ vội vàng lấy di động nhắn gửi địa chỉ qua máy cho chú mình, nét mặt trở nên khoan khoái vui vẻ, gửi xong anh ta ranh mãnh nói thêm. "Nhưng mà khi nào chú lấy vợ thế? Chú năm nay đã 39 tuổi rồi ấy." Tần Ngụy nhướn mày lườm cháu trai: "Rách việc." Tần Vĩ phá cười thành tiếng, không tiếp tục nhắc về vấn đề này nữa. Bởi trong trí nhớ của anh ta chú Tần là người vô cùng đam mê công việc, ghét bị ràng buộc thế nên tận độ tuổi này dù cho ông nội có khô nước bọt giục, chú Tần vẫn kiên định không lập gia đình... Tần Vĩ nhìn đồng hồ nói thêm: "Ngày mai chú cho cháu xin nhận xét về cô gái ấy nhé." "Biết!" "Cảm ơn chú." Tần Vĩ nói thêm đôi ba câu liền rời khỏi phòng. [...] Tối hôm sau, vì có công việc đột xuất nên Tần Ngụy tới trễ 5 phút. Anh bước vào nhà hàng lần mò theo thông tin nhận dạng để tìm đối tượng. Thấy thằng cháu trai bảo cô gái sẽ mặc váy đỏ, trên bàn có nhánh hoa hồng, nên Tần Ngụy cứ thế mà nhìn xung quanh. Nhìn một hồi cũng thấy một cô gái mặc váy đỏ trên bàn có hoa hồng thì bước lại, cô gái kia đang say sưa nhìn ngắm bên ngoài cửa sổ. Tần Ngụy bước tới lịch sự lên tiếng: "Xin lỗi, tôi đến trễ." Cô gái giật mình quay đầu, nhưng mà khi thấy dung mạo người đàn ông càng hoảng hốt mà đứng lên, miệng lắp bắp. "Thầy... thầy Tần?" Tần Ngụy cau mày: "Hạ Quyên, em làm gì ở đây?" "Em... em bị ép đi coi mắt ạ!" Khóe môi Tần Ngụy ngay lập tức giật giật. Nghĩ bụng, ch.ế.t tiệt, hóa ra người chị dâu giới thiệu là cô sinh viên của anh đang dạy? Hạ Quyên dè dặt: "Thầy Tần... thầy làm gì ở đây thế ạ?" "Tôi là đối tượng xem mặt của em." "Dạ? Thầy là cái người mẹ em khen nức nở ấy ạ." "Có lẽ vậy." Hạ Quyên gãi đầu miệng lầm bầm: "Mẹ nói là trai trẻ mà?" Sắc mặt Tần Ngụy sa sầm, anh hỏi: "Em nói cái gì?" "Dạ không ạ." Hạ Quyên cười khổ, nếu mà mẹ chịu nói cái tên Tần Ngụy thì dù có ch.ế.t cô cũng không đi đâu. Tần Ngụy giảng viên khó tính nhất trường của cô, bề ngoài đẹp trai nho nhã, nhưng mà lại cực kỳ hà khắc. Tần Ngụy ngồi xuống ghế lãnh đạm hỏi: "Mới 22 đã lo chuyện cưới chồng." Hạ Quyên mếu máo ngồi theo rề rề đáp: "Em... bị ép ạ." "Ngày mai có tiết của tôi sẽ kiểm tra, em học bài chưa?" "Lát em về sẽ học ạ!" Khóe môi Tần Ngụy nhếch lên, anh ác độc nhắc nhở. "Năm cuối tốt nhất đừng để bị tôi đánh trượt môn." Hạ Quyên cúi đầu cắn răng nhịn nhục, buổi xem mặt tràn trề áp lực. Đúng là xui xẻo. "Ăn gì?" "Em ăn gì cũng được thưa thầy." Tần Ngụy không hỏi thêm, anh gọi 2 phần Beefsteak. Hạ Quyên cũng không ý kiến. Trong bữa ăn cô nặng nề chậm chạp cắt bò liền thấy anh đưa đĩa của mình qua đã được cắt nhỏ vừa ăn. "Ăn đi, đưa đĩa em cho tôi." Hạ Quyên mím môi ngẩng mặt, động tác nhẹ nhàng nhận lấy đĩa của anh. "Cảm ơn thầy Tần." Anh "Ừ" một tiếng rồi lấy đĩa bò của cô nhàn nhã cắt ăn. Cũng thật may suốt buổi ăn Tần Ngụy không dọa sợ cô. Dùng bữa xong xuôi, Hạ Quyên định chuồn cho lẹ cơ mà vẫn bị Tần Ngụy gọi lại đòi đưa về. Hạ Quyên thở dài miễn cưỡng ngồi vào trong xe. Tới tiểu khu nhà cô, Hạ Quyên mừng hết biết, miệng nói lời cảm ơn thì thấy anh đưa di động qua. "Bấm số của em cho tôi!" "Dạ?" Tần Ngụy nghiêm nghị bảo: "Tôi phải đốc thúc vấn đề học tập của em, Hạ Quyên em là sinh viên năm cuối tốt nhất lo chuyên tâm học hành, bớt mấy cái việc đi xem mặt hiểu chưa." Hạ Quyên bị mắng chỉ biết phồng má, chuyện này cô đâu có muốn. Cô mím môi cầm lấy di động thầy Tần bấm số rồi đưa qua. "Vào nhà đi." "Vâng ạ, em chào thầy." Chương 2 mình để dưới bình luận , để lại một . để nhận thông báo khi có li.nk, Chia sẻ về trang cá nhân của bạn để khi cần đọc chỉ cần vào trang cá nhân của bạn là ok
    0 Reacties 0 aandelen 3618 Views
  • Gia thế khủng của nữ dancer Tammy khiến hội rapper không "né" nổi bàn tay của mình
    Tammy đi nhảy vì đam mê thôi chứ nhà chị giàu =))
    https://fb.watch/nudkbNt87M/
    Gia thế khủng của nữ dancer Tammy khiến hội rapper không "né" nổi bàn tay của mình Tammy đi nhảy vì đam mê thôi chứ nhà chị giàu =)) https://fb.watch/nudkbNt87M/
    0 Reacties 0 aandelen 3290 Views
  • [ Lyrics ]

    Đã bao giờ mày tưởng tượng,
    Rằng nhảy từ tầng cao khi tiếp đất thì trông mày sẽ như thế nào?
    Có bao giờ mày phiền não,
    Khi sống ở thế hệ con người có đồng tiền thì mới được đề cao.
    Chỉ mới nứt mắt,
    Tao phải quen,
    Việc tự dồn nén bao tổn thương mà bọn mày coi là cực hình.
    Cả những khúc mắc,
    Nên hỏi ai?
    Khi chính lòng tốt, sự bao dung của họ tao cần xác minh.
    Ánh mắt họ nhìn tao,
    Liếc xong cười,
    14 tuổi tao hỏi mẹ tao về vòng lặp của một kiếp con người.
    Ngồi thơ thẩn trong giảng đường c2 đã suy nghĩ sẽ là ai vào độ tuổi 30
    Cô bạn thân tuổi 16 đã cưới,
    Thằng bạn học mới ra trường tha hương
    Bất cứ ai cũng vài lần lạc bước,
    Nhưng đầu phải ngẩng cao khi bước chân ra đường
    Khuyên người thân phải tích cực,
    Nhưng thân thì đang phải tiếp tục chịu đựng...
    Tao viết mà không thấy tiếc mực,
    Và âm nhạc giúp tao phá bỏ mọi định mức.
    Khi còn sức còn lực, khi còn bực còn ức.
    Bữa ăn bữa bỏ, đến giờ ngủ còn thức.
    Lí do sống và làm là người thân còn mong chờ sau lưng.

    Hook
    Trong ta luôn có những tiếng hét đau thương một đời....
    Mạng người bằng một tờ giấy không vấy lên dòng mực
    Tự thả mình vào những cú xoay cánh tay với mây...
    Thân ta bị trời đày
    Vong hồn ta như đang khao khát đôi vai tựa vào
    Hận thù đời người ngàn vết dao thế gian gầm gào
    Ai cũng cho rằng mình lớn lao thấp cao đáng không?
    Đem khoe tự do trong lồng !

    Ver2
    Tao cũng như bao đứa trẻ khác,
    Mặc định từ nhỏ là ngã đau không được khóc
    Tao được dạy về hoà bình, lòng tốt nhưng ai chả phản kháng khi bị vùi dập
    Khoảng cách cậu con trai với bố, tỉ lệ thuận với khoản nợ mà cả nhà nó phải cong lưng
    Nó bị hoàn cảnh bóp chết từ bên trong, nhưng cơ mặt phải luôn trong trạng thái gồng cứng
    Tận cùng của nhục nhã là nhìn mẹ phải khóc
    Thằng em nó cần tiền để bước vào đại học
    Nó thì lại đang cặm cụi với đam mê vì nó tin một ngày âm nhạc giúp nó đổi đời
    Nó chưa từng nhận lời khen từ gia đình mẹ nó chỉ hỏi: "Có chắc con có làm được không?"
    Quen việc ngủ ngày để đêm lại thu âm bài mới, nó cứ gào một mình tới xước họng
    Trưởng thành là nhận thức bản thân đang bất lực,
    Cắn răng mà chịu đựng nuốt chửng cục uất ức
    4 tháng ngắn ngủi nó sút 16kg, vẫn phải nghe lời khuyên phải cố gắng hết sức
    Tuổi thơ nó là nỗi bất an khi nhìn bố chạy án
    Từ thằng công tử bột hoá thằng nhóc lang thang
    Từ thằng bị bắt nạt trở thành kẻ bắt nạt
    Mồm nó không quen thở ra mấy lời câu than vãn
    Nó đi tìm thuốc lá để mà nạp can đảm
    Âm nhạc với nó là một khoảng không gian
    Là khi cầm mic và đứng rap, nó gọi là thời gian để cơ mặt co giãn

    Hook
    Trong ta luôn có những tiếng hét đau thương một đời....
    Mạng người bằng một tờ giấy không vấy lên dòng mực
    Tự thả mình vào những cú xoay cánh tay với mây...
    Thân ta bị trời đày
    Vong hồn ta như đang khao khát đôi vai tựa vào
    Hận thù đời người ngàn vết dao thế gian gầm gào
    Ai cũng cho rằng mình lớn lao thấp cao đáng không?
    Đem khoe tự do trong lồng !
    https://www.youtube.com/watch?v=ReSHW-KEuuU
    [ Lyrics ] Đã bao giờ mày tưởng tượng, Rằng nhảy từ tầng cao khi tiếp đất thì trông mày sẽ như thế nào? Có bao giờ mày phiền não, Khi sống ở thế hệ con người có đồng tiền thì mới được đề cao. Chỉ mới nứt mắt, Tao phải quen, Việc tự dồn nén bao tổn thương mà bọn mày coi là cực hình. Cả những khúc mắc, Nên hỏi ai? Khi chính lòng tốt, sự bao dung của họ tao cần xác minh. Ánh mắt họ nhìn tao, Liếc xong cười, 14 tuổi tao hỏi mẹ tao về vòng lặp của một kiếp con người. Ngồi thơ thẩn trong giảng đường c2 đã suy nghĩ sẽ là ai vào độ tuổi 30 Cô bạn thân tuổi 16 đã cưới, Thằng bạn học mới ra trường tha hương Bất cứ ai cũng vài lần lạc bước, Nhưng đầu phải ngẩng cao khi bước chân ra đường Khuyên người thân phải tích cực, Nhưng thân thì đang phải tiếp tục chịu đựng... Tao viết mà không thấy tiếc mực, Và âm nhạc giúp tao phá bỏ mọi định mức. Khi còn sức còn lực, khi còn bực còn ức. Bữa ăn bữa bỏ, đến giờ ngủ còn thức. Lí do sống và làm là người thân còn mong chờ sau lưng. Hook Trong ta luôn có những tiếng hét đau thương một đời.... Mạng người bằng một tờ giấy không vấy lên dòng mực Tự thả mình vào những cú xoay cánh tay với mây... Thân ta bị trời đày Vong hồn ta như đang khao khát đôi vai tựa vào Hận thù đời người ngàn vết dao thế gian gầm gào Ai cũng cho rằng mình lớn lao thấp cao đáng không? Đem khoe tự do trong lồng ! Ver2 Tao cũng như bao đứa trẻ khác, Mặc định từ nhỏ là ngã đau không được khóc Tao được dạy về hoà bình, lòng tốt nhưng ai chả phản kháng khi bị vùi dập Khoảng cách cậu con trai với bố, tỉ lệ thuận với khoản nợ mà cả nhà nó phải cong lưng Nó bị hoàn cảnh bóp chết từ bên trong, nhưng cơ mặt phải luôn trong trạng thái gồng cứng Tận cùng của nhục nhã là nhìn mẹ phải khóc Thằng em nó cần tiền để bước vào đại học Nó thì lại đang cặm cụi với đam mê vì nó tin một ngày âm nhạc giúp nó đổi đời Nó chưa từng nhận lời khen từ gia đình mẹ nó chỉ hỏi: "Có chắc con có làm được không?" Quen việc ngủ ngày để đêm lại thu âm bài mới, nó cứ gào một mình tới xước họng Trưởng thành là nhận thức bản thân đang bất lực, Cắn răng mà chịu đựng nuốt chửng cục uất ức 4 tháng ngắn ngủi nó sút 16kg, vẫn phải nghe lời khuyên phải cố gắng hết sức Tuổi thơ nó là nỗi bất an khi nhìn bố chạy án Từ thằng công tử bột hoá thằng nhóc lang thang Từ thằng bị bắt nạt trở thành kẻ bắt nạt Mồm nó không quen thở ra mấy lời câu than vãn Nó đi tìm thuốc lá để mà nạp can đảm Âm nhạc với nó là một khoảng không gian Là khi cầm mic và đứng rap, nó gọi là thời gian để cơ mặt co giãn Hook Trong ta luôn có những tiếng hét đau thương một đời.... Mạng người bằng một tờ giấy không vấy lên dòng mực Tự thả mình vào những cú xoay cánh tay với mây... Thân ta bị trời đày Vong hồn ta như đang khao khát đôi vai tựa vào Hận thù đời người ngàn vết dao thế gian gầm gào Ai cũng cho rằng mình lớn lao thấp cao đáng không? Đem khoe tự do trong lồng ! https://www.youtube.com/watch?v=ReSHW-KEuuU
    Love
    1
    0 Reacties 0 aandelen 8095 Views
  • Bế tắc nhất của một người đàn ông là không thể nuôi nổi bản thân.
    Khó khăn lớn nhất của một người đàn ông là từ bỏ đam mê để chạy đua với đồng tiền mưu sinh cuộc sống.
    Bất hạnh nhất của một người đàn ông là chẳng có nổi một đứa tri kỉ.
    Thương hại nhất của một người đàn ông là khi tình cảm trao đi trọn vẹn mà chẳng được đáp đền..
    Nhưng may mắn nhất của một người đàn ông là được sinh ra một cách trọn vẹn.
    Nếu các bạn đọc được những dòng này của tôi thì hãy nhớ rằng các bạn vẫn còn rất may mắn. Chúng ta có đầy đủ tay chân, chúng ta có sức khỏe, chúng ta có chí hướng riêng.
    Chỉ cần bấy nhiêu là may mắn lắm rồi.
    Tôi không so sánh bản thân với bất cứ ai. Tôi chỉ so sánh tôi của hiện tại và tôi của quá khứ.
    #kienthuckinhdoanh
    Bế tắc nhất của một người đàn ông là không thể nuôi nổi bản thân. Khó khăn lớn nhất của một người đàn ông là từ bỏ đam mê để chạy đua với đồng tiền mưu sinh cuộc sống. Bất hạnh nhất của một người đàn ông là chẳng có nổi một đứa tri kỉ. Thương hại nhất của một người đàn ông là khi tình cảm trao đi trọn vẹn mà chẳng được đáp đền.. Nhưng may mắn nhất của một người đàn ông là được sinh ra một cách trọn vẹn. Nếu các bạn đọc được những dòng này của tôi thì hãy nhớ rằng các bạn vẫn còn rất may mắn. Chúng ta có đầy đủ tay chân, chúng ta có sức khỏe, chúng ta có chí hướng riêng. Chỉ cần bấy nhiêu là may mắn lắm rồi. Tôi không so sánh bản thân với bất cứ ai. Tôi chỉ so sánh tôi của hiện tại và tôi của quá khứ. #kienthuckinhdoanh
    0 Reacties 0 aandelen 7474 Views
  • Cuộc đời vẫn đẹp sao
    Diễn viên Tuấn Anh (vai Bát - Cuộc đời vẫn đẹp sao) từng thi rớt trường sân khấu điện ảnh nhưng chưa bao giờ ngừng việc theo đuổi đam mê diễn xuất của mình. ❤
    #hautruong #cuocdoivandepsao #tuananh #viethoang
    https://fb.watch/lpc8KBajpm/
    Cuộc đời vẫn đẹp sao Diễn viên Tuấn Anh (vai Bát - Cuộc đời vẫn đẹp sao) từng thi rớt trường sân khấu điện ảnh nhưng chưa bao giờ ngừng việc theo đuổi đam mê diễn xuất của mình. ❤ #hautruong #cuocdoivandepsao #tuananh #viethoang https://fb.watch/lpc8KBajpm/
    0 Reacties 0 aandelen 8254 Views
  • KHI LÀ CHUYÊN GIA VIẾT TRUYỆN KINH DỊ, TRINH THÁM, ĐẾN LÚC VIẾT LÂM LI BI ĐÁT THÌ KHÔNG AI TIN....
    Với ai đam mê thể loại phim kinh dị thì cái tên Stephen King không còn xa lạ. Ông là nhà văn người Mỹ, sở hữu rất nhiều tựa sách nổi tiếng thể loại kinh dị hoặc giả tưởng, nhiều tác phẩm kinh dị của ông đã được chuyển thể thành phim như: The Shining, Stand By Me, It, Pet Sematary,... Chính vì vậy, nhắc đến ông, khán giả chỉ ấn tượng là một tác giả truyện kinh dị, t.ộ.i ph.ạ.m, giả tưởng,...
    Do đó mới có chuyện khán giả thấy hoang đường và không tin sau khi nghe chính Stephen King nói mình là "cha đẻ" của The Shawshank Redemption. The Shawshank Redemption được chuyển thể từ cuốn sách Rita Hayworth and the Shawshank Redemption của Stephen King. Đây là một tiểu thuyết ngắn của Stephen King, được in trong tập truyện Different Seasons với nhan đề phụ là Hope Springs Eternal. Truyện được chuyển thể thành phim điện ảnh The Shawshank Redemption. Phim được đề cử bảy Giải Oscar, bao gồm cả giải dành cho phim xuất sắc nhất. Tuy nhiên, trớ trêu thay, vì phim qua snoori mà ít ai biết đến cha đẻ của cuốn sách gốc, chính Stephen King cũng đã từng bộc bạch về câu chuyện này:
    "Lúc đó tôi đang đi siêu thị ở Florida, có một người phụ nữ tiến về phía tôi rồi bảo ‘Tôi biết ông là ai! Ông là Stephen King. Ông viết rất nhiều truyện kinh dị. Truyện của ông khá hay đấy. Nhưng mà tôi thích xem mấy thứ chưa lànhvà mang lại nhiều hy vọng hơn, giống như The Shawshank Redemption cơ’. Xong tôi bảo cô ấy ‘À, cái đấy tôi viết mà’. Thế mà cô ấy nghe vậy lại nói ‘Chắc tôi tin :))’.”
    #Ophim
    KHI LÀ CHUYÊN GIA VIẾT TRUYỆN KINH DỊ, TRINH THÁM, ĐẾN LÚC VIẾT LÂM LI BI ĐÁT THÌ KHÔNG AI TIN.... Với ai đam mê thể loại phim kinh dị thì cái tên Stephen King không còn xa lạ. Ông là nhà văn người Mỹ, sở hữu rất nhiều tựa sách nổi tiếng thể loại kinh dị hoặc giả tưởng, nhiều tác phẩm kinh dị của ông đã được chuyển thể thành phim như: The Shining, Stand By Me, It, Pet Sematary,... Chính vì vậy, nhắc đến ông, khán giả chỉ ấn tượng là một tác giả truyện kinh dị, t.ộ.i ph.ạ.m, giả tưởng,... Do đó mới có chuyện khán giả thấy hoang đường và không tin sau khi nghe chính Stephen King nói mình là "cha đẻ" của The Shawshank Redemption. The Shawshank Redemption được chuyển thể từ cuốn sách Rita Hayworth and the Shawshank Redemption của Stephen King. Đây là một tiểu thuyết ngắn của Stephen King, được in trong tập truyện Different Seasons với nhan đề phụ là Hope Springs Eternal. Truyện được chuyển thể thành phim điện ảnh The Shawshank Redemption. Phim được đề cử bảy Giải Oscar, bao gồm cả giải dành cho phim xuất sắc nhất. Tuy nhiên, trớ trêu thay, vì phim qua snoori mà ít ai biết đến cha đẻ của cuốn sách gốc, chính Stephen King cũng đã từng bộc bạch về câu chuyện này: "Lúc đó tôi đang đi siêu thị ở Florida, có một người phụ nữ tiến về phía tôi rồi bảo ‘Tôi biết ông là ai! Ông là Stephen King. Ông viết rất nhiều truyện kinh dị. Truyện của ông khá hay đấy. Nhưng mà tôi thích xem mấy thứ chưa lànhvà mang lại nhiều hy vọng hơn, giống như The Shawshank Redemption cơ’. Xong tôi bảo cô ấy ‘À, cái đấy tôi viết mà’. Thế mà cô ấy nghe vậy lại nói ‘Chắc tôi tin :))’.” #Ophim
    0 Reacties 0 aandelen 6413 Views
  • Review truyện tranh: thần sủng tiến hóa 18
    "Quái Vật Gà" Đam Mê Cờ Bạc- Chơi Lớn Đặt Hết Số Tiền Tiêu Vặt Và Cái Kết
    #reviewtruyentranh #truyentranh
    https://fb.watch/lhI4Bo6WVQ/
    Review truyện tranh: thần sủng tiến hóa 18 "Quái Vật Gà" Đam Mê Cờ Bạc- Chơi Lớn Đặt Hết Số Tiền Tiêu Vặt Và Cái Kết #reviewtruyentranh #truyentranh https://fb.watch/lhI4Bo6WVQ/
    0 Reacties 0 aandelen 4393 Views
  • Hãy hiểu cho người đàn ông luôn tất bật kiếm tiền...
    Có những lúc người đàn ông bạn quen cứ cật lực kiếm tiền không phải vì họ quá đam mê tiền đâu.
    Bởi vì thời buổi này sống mà không có tiền chắc chắn sẽ là khổ sở và cực nhọc và thực sự nhiều lúc thấy hèn lắm. Cái tình yêu tuổi trẻ không chỉ cần 2 trái tim nóng mà có thể trở thành mái ấm hạnh phúc được.
    Bản thân phải thật sự ưu tú thì các bạn mới tự tin đứng trước mặt và lo cho người mình yêu được. Và lúc đó mới có đủ năng lực để gánh vác phụng dưỡng cha mẹ.
    Kiếm tiền cũng chỉ mong sau này anh em bạn bè không vì chữ Tiền, không vì cái sự hơn thua mà xích mích, xa lánh mình. Không phải vì Tiền mà hạ mình làm phiền người khác.
    Thế cho nên là một đời vất vả kiếm sống không phải vì tham lam đâu mà chính vì cái xã hội này không có Tiền thì đã là thua rồi...
    Hãy hiểu cho đàn ông...
    #nguoibanlinh
    Hãy hiểu cho người đàn ông luôn tất bật kiếm tiền... Có những lúc người đàn ông bạn quen cứ cật lực kiếm tiền không phải vì họ quá đam mê tiền đâu. Bởi vì thời buổi này sống mà không có tiền chắc chắn sẽ là khổ sở và cực nhọc và thực sự nhiều lúc thấy hèn lắm. Cái tình yêu tuổi trẻ không chỉ cần 2 trái tim nóng mà có thể trở thành mái ấm hạnh phúc được. Bản thân phải thật sự ưu tú thì các bạn mới tự tin đứng trước mặt và lo cho người mình yêu được. Và lúc đó mới có đủ năng lực để gánh vác phụng dưỡng cha mẹ. Kiếm tiền cũng chỉ mong sau này anh em bạn bè không vì chữ Tiền, không vì cái sự hơn thua mà xích mích, xa lánh mình. Không phải vì Tiền mà hạ mình làm phiền người khác. Thế cho nên là một đời vất vả kiếm sống không phải vì tham lam đâu mà chính vì cái xã hội này không có Tiền thì đã là thua rồi... Hãy hiểu cho đàn ông... #nguoibanlinh
    0 Reacties 0 aandelen 4583 Views
  • Với người trẻ, làm việc không có đam mê, sống một cuộc đời quá ổn định, đổi lại sẽ là những chuỗi ngày lặp lại vô nghĩa.
    Vì vậy, hãy cố gắng tìm cho mình một công việc thực sự đam mê, để không “ch.ế.t ở tuổi 25 nhưng đến năm 75 tuổi mới được đem đi chôn cất”.❤❤❤
    #sharkbinh #nexttech #khoinghiep #đam_mê
    Với người trẻ, làm việc không có đam mê, sống một cuộc đời quá ổn định, đổi lại sẽ là những chuỗi ngày lặp lại vô nghĩa. 🙃🙃 Vì vậy, hãy cố gắng tìm cho mình một công việc thực sự đam mê, để không “ch.ế.t ở tuổi 25 nhưng đến năm 75 tuổi mới được đem đi chôn cất”.❤❤❤ #sharkbinh #nexttech #khoinghiep #đam_mê
    0 Reacties 0 aandelen 8311 Views
Zoekresultaten
Sponsor

Máy Chấm Công Vân Tay Màn Hình LCD 2.4 inch Hikvision DS-K1A8503F

Máy Chấm Công Vân Tay Màn Hình LCD 2.4 inch Hikvision DS-K1A8503F Chấm công bằng vân tay Màn hình LCD 2.4 inch Quản lý 1.000...