• Hôm nay Triệu Vy không có tiết học ở trường nên cô chuẩn bị bánh kẹo mang đến cô nhi viện Ánh Sáng. Khoảng nửa tiếng ngồi xe cũng đến nơi.
    Khi cô đi vào những em nhỏ trong cô nhi viện vui vẻ quấn lấy cô. Triệu Vy chia bánh kẹo cho các em nhỏ xong sau đó đến phòng bếp phụ giúp các cô giáo nấu ăn.
    Cô hiệu trưởng Liễu Giai thấy cô đến thì niềm nở chào đón rồi.
    “Con không đi học sao lại chạy đến đây?”
    “Hôm nay con được nghỉ nên đến thăm mọi người một chút.”
    Triệu Vy vừa rửa rau vừa đáp lời bà. Liễu Giai nhìn Triệu Vy đang hì hục phụ giúp khiến bà nhớ đến ngày đầu tiên gặp cô. Đó là vào một ngày trời mưa khi bà vừa đi công việc ở xa trở về thì thấy một cô gái nhỏ khoảng 3 tuổi đang nằm ở vệ đường. Bà đến xem thì thấy trên người cô bé đầy thương tích, không nghĩ ngợi bà liền mang cô bé đi vào khu nhi viện. Lúc cô bé còn hôn mê, Liễu Giai ở cạnh chăm sóc, ngắm nhìn gương mặt non nớt bà không khỏi cảm thán. Dù trên người có vết thương nhưng khi nhìn đứa nhỏ này bà lại cảm thấy rất xinh đẹp tựa như thiên sứ nhỏ vậy. Bà ở cạnh chăm sóc cho đến khi đứa bé ấy tỉnh lại.
    “Chào con! Ta là Liễu Giai- hiệu trưởng của cô nhi viện Ánh Sáng. Thấy con ngất bên vệ đường nên đưa con về đây. Nhà con ở đâu ta đưa con về”
    Cô bé nhìn bà một lúc thật lâu. Người phụ nữ trước mặt thật hiền hậu, mái tóc vấn sau đầu, khuôn mặt dịu dàng đang cười với bé. Từ trước đến giờ cô bé chưa gặp ai như thế. Ngập ngừng hỏi:
    “Con không có nhà, cũng không có ba mẹ. Con đã cố gắng chạy thoát cha mẹ nuôi. Cảm ơn cô đã cứu con ạ!”
    Liễu Giai nghe thế trong lòng không khỏi xót xa. Nhìn các vết thương trên cơ thể cô bé bà càng đau lòng hơn. Dù là cha mẹ nuôi cũng không nên bạo hành một đứa bé như thế. Bà cười hiền xoa đầu cô bé, khẽ hỏi:
    “Con tên gì?”
    “Triệu Vy ạ! Mọi người đều gọi con như thế.”
    “Triệu Vy sao? Tên nghe hay lắm! Con có muốn ở lại đây không?”
    Triệu Vy bất ngờ trước câu hỏi của cô hiệu trưởng. Cô bé ngập ngừng hỏi lại:
    “Con có thể ở lại đây ạ?”
    Liễu Giai vuốt gò má trắng nõn của cô, giọng nói khẳng định vang lên:
    “Có thể! Ở đây còn có những bạn khác nữa, con sẽ không cô đơn. Con ở lại đây sẽ không ai làm hại con cả. Ta rất thích con nên cứ ở lại đây ta sẽ dạy dỗ và chăm sóc cho con nhé!”
    Triệu Vy nghe thế thì sụt sùi khóc. Cô chạy trốn cha mẹ nuôi, chỉ biết chạy chứ đến đâu thì chưa biết. Nay gặp được Liễu Giai cưu mang cô thầm cảm ơn ông trời vì vẫn con thương cô cho cô có chỗ dung thân có người chăm sóc.
    Từ đó Triệu Vy ở trong cô nhi viện. Cô được cho ăn học đến nơi đến chốn. Ai cũng yêu quý cô bởi cô có đầu óc lại nhanh nhạy, hiểu chuyện, thành tích trong học tập luôn khiến các cô giáo và các bạn trong cô nhi viện tự hào. Cô nhi viện Ánh Sáng chính là gia đình lớn của cô. Sống ở đây được 3 năm thì cô được một người phụ nữ xinh đẹp mà theo lời Liễu Giai nói là người tốt nhận nuôi. Ban đầu khi xa cô nhi viện Triệu Vy luôn nhớ đến mọi người nhưng người phụ nữ bên cạnh cô luôn an ủi và chăm sóc chu đáo nên cô đã quen. Cô được cho học ở môi trường tốt, được học đánh dương cầm và sống trong nhung lụa. Tuy như vậy cô vẫn không quên mọi người ở cô nhi viện. Mỗi tháng cô được mẹ nuôi đưa đến thăm mọi người mãi cho đến khi cô trưởng thành vẫn giữ thói quen đó. Bởi vì muốn cho cô không gian tự do, mẹ nuôi đã cho người xây một căn nhà nhỏ theo yêu cầu của cô, mỗi tháng bà luôn gửi tiền đều đặn cho cô. Cô rất biết ơn người mẹ nuôi này.
    Kết thúc hồi tưởng, Liễu Giai nói:
    “Triệu Vy của chúng ta lớn rồi nhỉ? Ngày càng xinh đẹp hơn. Ta mừng lắm!”
    Triệu Vy rửa rau xong rồi lau sạch tay ôm chầm lấy bà. Cô nghẹn ngào:
    “Nếu ngày đó không gặp được cô có lẽ con không có ngày hôm nay. Con sẽ không gặp được mẹ nuôi, cũng không gặp được mọi người ở đây. Mọi người chính là gia đình của con. Con yêu mọi người nhiều lắm!”
    Liễu Giai cũng ôm lấy cô. Sau bao năm bà vẫn yêu thương cô như vậy. Đứa nhỏ này luôn ngoan ngoan hiểu chuyện khiến bà đau lòng.
    Cả ngày hôm ấy Triệu Vy ở cô nhi viện chơi cùng các em nhỏ và phụ giúp các cô giáo. Đến tối thì cô mới về đến nhà.
    Khi đang mở cổng, có một bóng người áp sát vào Triệu Vy khiến cô hoảng hốt xoay người thì người kia che miệng cô lại, nhỏ giọng:
    “Im lặng”
    Triệu Vy tròn mắt nhìn người đàn ông trước mặt. Vóc dáng cao ráo, mái tóc cắt tỉa gọn gàng, áo sơ mi và quần tây mặc trên người có phần xộc xệt. Cả người anh đầy mồ hôi, ánh mắt sâu thẳm nhìn cô.
    Từ xa có nhóm người đuổi đến như đang bắt ai đó, anh ta càng ép sát cô hơn. Nhóm người kia nhìn xung quanh chả thấy ai chỉ thấy đôi “tình nhân” đang ôm nhau liền tức tối rời đi. Khoảng một lúc không thấy ai đuổi đến nữa anh liền buông Triệu Vy ra.
    “Anh là…”
    “Bị truy đuổi”
    Hàn Chấn Phong nhìn cô gái trước mặt. Dáng người thật nhỏ nhắn, trên người còn có hương thơm thanh khiết. Khi nãy khi ôm cô anh vô tình ngửi được hương thơm ấy khiến anh có chút lưu luyến, chìm đắm. Gương mặt tròn, đôi mắt to long lanh, sóng mũi cao thanh tú, cái cằm nhỏ, môi trái tim đỏ mọng làm anh ngẩn ngơ vài giây. Hàn Chấn Phong đã gặp qua vô số phụ nữ có đủ thể loại nhưng chưa gặp ai giống như cô. Quả thật xinh đẹp tựa thiên sứ.
    Một chiếc Bently Flying Spur V8 chạy đến chỗ hai người. Người đàn ông từ xe bước ra, cúi đầu cung kính trước Hàn Chấn Phong.
    “Xin lỗi lão đại! Chúng tôi đến trễ mong anh thứ tội”
    Hàn Chấn Phong vỗ vai người đó, thấp giọng:
    “Không sao! Là bọn chúng bí mật ám sát. Tôi không trách cậu.”
    Người đàn ông này là Mạnh Tường- thuộc hạ thân cận của Hàn Chấn Phong, nhỏ hơn anh một tuổi.
    Mạnh Tường quan sát kĩ lão đại của mình một lúc bèn nói:
    “Anh bị thương rồi!”
    “Vừa nãy đôi co với một tên thì bị chém. Không sao đâu!”
    Triệu Vy nhìn hai người đang ông trước mặt nói chuyện mới biết người đàn ông ôm mình khi nãy đang bị thương. Không hiểu sao cô có chút khẩn trương. Ngẫm nghĩ một hồi, cô nói:
    “Anh bị thương rồi hay là vào nhà tôi đi. Tôi giúp anh băng bó trước tránh nhiễm trùng.”
    Hàn Chấn Phong cùng Mạnh Tường nhìn nhau sau đó đồng ý cùng Triệu Vy vào nhà.
    Nhà của Triệu Vy là một căn nhà nhỏ nhưng lại rất thơ mộng. Cô thích hoa tường vi nên hai bên lối đi đều trông loài hoa này, kể cả cổng vào nhà cũng có bụi tường vi leo mọc rủ xuống khắp cửa. Trong sân có cái xích đu, một bộ bàn ghế đá, một khoảng sân nhỏ để cô trồng rau sạch. Hàn Chấn Phong từ lúc bước vào đã ngửi được hương thơm thoang thoảng, dịu nhẹ của hoa tường vi và còn cảm thấy nơi đây có sự yên bình đến lạ. Chỗ ở của cô tựa như tranh vẽ rất thơ rất đẹp. Anh ngắm nhìn hồi lâu rồi mới đi vào nhà.
    Chương 2 mình để dưới bình luận , để lại một . để nhận thông báo khi có li.nk, Chia sẻ về trang cá nhân của bạn để khi cần đọc chỉ cần vào trang cá nhân của bạn là ok
    Hôm nay Triệu Vy không có tiết học ở trường nên cô chuẩn bị bánh kẹo mang đến cô nhi viện Ánh Sáng. Khoảng nửa tiếng ngồi xe cũng đến nơi. Khi cô đi vào những em nhỏ trong cô nhi viện vui vẻ quấn lấy cô. Triệu Vy chia bánh kẹo cho các em nhỏ xong sau đó đến phòng bếp phụ giúp các cô giáo nấu ăn. Cô hiệu trưởng Liễu Giai thấy cô đến thì niềm nở chào đón rồi. “Con không đi học sao lại chạy đến đây?” “Hôm nay con được nghỉ nên đến thăm mọi người một chút.” Triệu Vy vừa rửa rau vừa đáp lời bà. Liễu Giai nhìn Triệu Vy đang hì hục phụ giúp khiến bà nhớ đến ngày đầu tiên gặp cô. Đó là vào một ngày trời mưa khi bà vừa đi công việc ở xa trở về thì thấy một cô gái nhỏ khoảng 3 tuổi đang nằm ở vệ đường. Bà đến xem thì thấy trên người cô bé đầy thương tích, không nghĩ ngợi bà liền mang cô bé đi vào khu nhi viện. Lúc cô bé còn hôn mê, Liễu Giai ở cạnh chăm sóc, ngắm nhìn gương mặt non nớt bà không khỏi cảm thán. Dù trên người có vết thương nhưng khi nhìn đứa nhỏ này bà lại cảm thấy rất xinh đẹp tựa như thiên sứ nhỏ vậy. Bà ở cạnh chăm sóc cho đến khi đứa bé ấy tỉnh lại. “Chào con! Ta là Liễu Giai- hiệu trưởng của cô nhi viện Ánh Sáng. Thấy con ngất bên vệ đường nên đưa con về đây. Nhà con ở đâu ta đưa con về” Cô bé nhìn bà một lúc thật lâu. Người phụ nữ trước mặt thật hiền hậu, mái tóc vấn sau đầu, khuôn mặt dịu dàng đang cười với bé. Từ trước đến giờ cô bé chưa gặp ai như thế. Ngập ngừng hỏi: “Con không có nhà, cũng không có ba mẹ. Con đã cố gắng chạy thoát cha mẹ nuôi. Cảm ơn cô đã cứu con ạ!” Liễu Giai nghe thế trong lòng không khỏi xót xa. Nhìn các vết thương trên cơ thể cô bé bà càng đau lòng hơn. Dù là cha mẹ nuôi cũng không nên bạo hành một đứa bé như thế. Bà cười hiền xoa đầu cô bé, khẽ hỏi: “Con tên gì?” “Triệu Vy ạ! Mọi người đều gọi con như thế.” “Triệu Vy sao? Tên nghe hay lắm! Con có muốn ở lại đây không?” Triệu Vy bất ngờ trước câu hỏi của cô hiệu trưởng. Cô bé ngập ngừng hỏi lại: “Con có thể ở lại đây ạ?” Liễu Giai vuốt gò má trắng nõn của cô, giọng nói khẳng định vang lên: “Có thể! Ở đây còn có những bạn khác nữa, con sẽ không cô đơn. Con ở lại đây sẽ không ai làm hại con cả. Ta rất thích con nên cứ ở lại đây ta sẽ dạy dỗ và chăm sóc cho con nhé!” Triệu Vy nghe thế thì sụt sùi khóc. Cô chạy trốn cha mẹ nuôi, chỉ biết chạy chứ đến đâu thì chưa biết. Nay gặp được Liễu Giai cưu mang cô thầm cảm ơn ông trời vì vẫn con thương cô cho cô có chỗ dung thân có người chăm sóc. Từ đó Triệu Vy ở trong cô nhi viện. Cô được cho ăn học đến nơi đến chốn. Ai cũng yêu quý cô bởi cô có đầu óc lại nhanh nhạy, hiểu chuyện, thành tích trong học tập luôn khiến các cô giáo và các bạn trong cô nhi viện tự hào. Cô nhi viện Ánh Sáng chính là gia đình lớn của cô. Sống ở đây được 3 năm thì cô được một người phụ nữ xinh đẹp mà theo lời Liễu Giai nói là người tốt nhận nuôi. Ban đầu khi xa cô nhi viện Triệu Vy luôn nhớ đến mọi người nhưng người phụ nữ bên cạnh cô luôn an ủi và chăm sóc chu đáo nên cô đã quen. Cô được cho học ở môi trường tốt, được học đánh dương cầm và sống trong nhung lụa. Tuy như vậy cô vẫn không quên mọi người ở cô nhi viện. Mỗi tháng cô được mẹ nuôi đưa đến thăm mọi người mãi cho đến khi cô trưởng thành vẫn giữ thói quen đó. Bởi vì muốn cho cô không gian tự do, mẹ nuôi đã cho người xây một căn nhà nhỏ theo yêu cầu của cô, mỗi tháng bà luôn gửi tiền đều đặn cho cô. Cô rất biết ơn người mẹ nuôi này. Kết thúc hồi tưởng, Liễu Giai nói: “Triệu Vy của chúng ta lớn rồi nhỉ? Ngày càng xinh đẹp hơn. Ta mừng lắm!” Triệu Vy rửa rau xong rồi lau sạch tay ôm chầm lấy bà. Cô nghẹn ngào: “Nếu ngày đó không gặp được cô có lẽ con không có ngày hôm nay. Con sẽ không gặp được mẹ nuôi, cũng không gặp được mọi người ở đây. Mọi người chính là gia đình của con. Con yêu mọi người nhiều lắm!” Liễu Giai cũng ôm lấy cô. Sau bao năm bà vẫn yêu thương cô như vậy. Đứa nhỏ này luôn ngoan ngoan hiểu chuyện khiến bà đau lòng. Cả ngày hôm ấy Triệu Vy ở cô nhi viện chơi cùng các em nhỏ và phụ giúp các cô giáo. Đến tối thì cô mới về đến nhà. Khi đang mở cổng, có một bóng người áp sát vào Triệu Vy khiến cô hoảng hốt xoay người thì người kia che miệng cô lại, nhỏ giọng: “Im lặng” Triệu Vy tròn mắt nhìn người đàn ông trước mặt. Vóc dáng cao ráo, mái tóc cắt tỉa gọn gàng, áo sơ mi và quần tây mặc trên người có phần xộc xệt. Cả người anh đầy mồ hôi, ánh mắt sâu thẳm nhìn cô. Từ xa có nhóm người đuổi đến như đang bắt ai đó, anh ta càng ép sát cô hơn. Nhóm người kia nhìn xung quanh chả thấy ai chỉ thấy đôi “tình nhân” đang ôm nhau liền tức tối rời đi. Khoảng một lúc không thấy ai đuổi đến nữa anh liền buông Triệu Vy ra. “Anh là…” “Bị truy đuổi” Hàn Chấn Phong nhìn cô gái trước mặt. Dáng người thật nhỏ nhắn, trên người còn có hương thơm thanh khiết. Khi nãy khi ôm cô anh vô tình ngửi được hương thơm ấy khiến anh có chút lưu luyến, chìm đắm. Gương mặt tròn, đôi mắt to long lanh, sóng mũi cao thanh tú, cái cằm nhỏ, môi trái tim đỏ mọng làm anh ngẩn ngơ vài giây. Hàn Chấn Phong đã gặp qua vô số phụ nữ có đủ thể loại nhưng chưa gặp ai giống như cô. Quả thật xinh đẹp tựa thiên sứ. Một chiếc Bently Flying Spur V8 chạy đến chỗ hai người. Người đàn ông từ xe bước ra, cúi đầu cung kính trước Hàn Chấn Phong. “Xin lỗi lão đại! Chúng tôi đến trễ mong anh thứ tội” Hàn Chấn Phong vỗ vai người đó, thấp giọng: “Không sao! Là bọn chúng bí mật ám sát. Tôi không trách cậu.” Người đàn ông này là Mạnh Tường- thuộc hạ thân cận của Hàn Chấn Phong, nhỏ hơn anh một tuổi. Mạnh Tường quan sát kĩ lão đại của mình một lúc bèn nói: “Anh bị thương rồi!” “Vừa nãy đôi co với một tên thì bị chém. Không sao đâu!” Triệu Vy nhìn hai người đang ông trước mặt nói chuyện mới biết người đàn ông ôm mình khi nãy đang bị thương. Không hiểu sao cô có chút khẩn trương. Ngẫm nghĩ một hồi, cô nói: “Anh bị thương rồi hay là vào nhà tôi đi. Tôi giúp anh băng bó trước tránh nhiễm trùng.” Hàn Chấn Phong cùng Mạnh Tường nhìn nhau sau đó đồng ý cùng Triệu Vy vào nhà. Nhà của Triệu Vy là một căn nhà nhỏ nhưng lại rất thơ mộng. Cô thích hoa tường vi nên hai bên lối đi đều trông loài hoa này, kể cả cổng vào nhà cũng có bụi tường vi leo mọc rủ xuống khắp cửa. Trong sân có cái xích đu, một bộ bàn ghế đá, một khoảng sân nhỏ để cô trồng rau sạch. Hàn Chấn Phong từ lúc bước vào đã ngửi được hương thơm thoang thoảng, dịu nhẹ của hoa tường vi và còn cảm thấy nơi đây có sự yên bình đến lạ. Chỗ ở của cô tựa như tranh vẽ rất thơ rất đẹp. Anh ngắm nhìn hồi lâu rồi mới đi vào nhà. Chương 2 mình để dưới bình luận , để lại một . để nhận thông báo khi có li.nk, Chia sẻ về trang cá nhân của bạn để khi cần đọc chỉ cần vào trang cá nhân của bạn là ok
    0 Σχόλια 0 Μοιράστηκε 2204 Views
  • 3 năm trước.
    -Chị dâu, hôm nay ông trời có mắt cho em biết được bí mật của hai người. Thật đúng như em dự đoán suốt 1 năm qua 2 người phim thật tình giả mà. Chị dâu, chị cho em cơ hội đi, em sẽ đưa chị đi khỏi đây. Em biết đây không phải là nơi chị muốn sống. Đi theo em đi em sẽ lo cho chị an nhàn cả quãng đời sau này.
    - Cậu đang nói gì vậy tôi không hiểu, tôi là chị dâu cậu đấy. Cậu ăn nói cho cẩn thận vào.
    -Em đang nói nghiêm túc không một câu dối trá hay trêu đùa chị đâu. Chị ở bên anh hai sẽ mãi không có ngày nao bình yên đâu. Hơn nữa hai người là quan hệ hợp đồng thế này thì chị còn luyến tiếc cái gì đây hả?
    Phải, cô và anh lấy nhau thông qua một cuộc giao hảo trên giấy tờ rõ ràng. Đáng lẽ chuyện sẽ không có gì to tát ảnh hưởng đến mọi người xung quanh nếu như cậu em chồng này không có tình ý trái ngoáy với cô. Mới về đây sống được 1 năm cô đã hiểu anh em nhà họ không thuận thảo. Cậu em chồng này cũng đã để mắt đến cô từ những ngày đầu tiên. Cũng chẳng biết cậu ta đã lén lút như thế nào mà phát giác được ra bản hợp đồng hôn nhân của cô và Vương Hạo. Đã vậy cậu ta còn chụp lại hình ảnh làm bằng chứng và rồi hôm nay nhân lúc Hạo đi làm cậu ta mới lẽn vào phòng chất vấn cô. Cô biết chuyện này là sai trái, nên chưa bao giờ cô cho phép mình quá gần gũi cậu ta, trước cũng vậy, bây giờ càng như vậy.
    -Mối quan hệ của tôi và anh cậu cho dù là giả hay thật thì trên danh nghĩa tôi vẫn là chị dâu cậu và tôi không cho phép cậu được đến gần tôi dù chỉ là 1 bước. Mời cậu đi ra ngoài cho.
    - Sao chị phải cố chấp như vậy chứ? Có phải vì em không tài giỏi bằng anh ấy nên chị không để em vào mắt không?
    - Cậu càng nói càng đi xa vấn đề rồi đấy. Tôi không so sánh bất cứ ai cả. Một lần nữa tôi mời cậu đi ra. Nếu không tôi sẽ la lên đấy.
    Cô sắp hết kiên nhẫn nên trừng mắt nhìn cậu nổi đóa. Tuấn vừa muốn tiến đến nắm lấy cô thì giọng nói bên ngoài cũng vang lên gọi cậu.
    - Tuấn à con xong chưa vậy, mau ra sân bay nhanh để trễ chuyến nè con.
    Tuấn luôn cho rằng mình thua kém anh hai nên mới không có được những điều tốt đẹp. Và cũng vì mong muốn cả đời của mẹ mình rằng cậu sẽ tài giỏi hơn
    Vương Hạo nên cậu quyết phải đi du học với mong muốn lúc quay về sẽ quang vinh bái tổ. Và hơn hết là kéo chị dâu ra khỏi vũng lầy máu lạnh kia.
    Tuấn nghe mẹ gọi thì sợ sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của cô nên liền nhỏ giọng.
    - Bây giờ chị có thể cứng đầu không nghe. Nhưng 3 năm sau em nhất định tìm mọi cách đưa chị ra khỏi đây an toàn. 3 năm nhanh thôi, chờ em.
    3 năm sau.
    Người ta nói một cuộc hôn nhân mai mối thì đối phương sẽ yêu nhau khi về sau . Cô thuờng nghe biết bao nhiêu bậc trưởng bối nói với con cái của họ như thế . Sự thật thì sao , có đúng như vậy không ? Hay nó chỉ là 1 lời rót tai dễ nghe để những đứa trẻ buộc phải vâng lời ?
    Cô là Yến Ngân , năm nay vừa tròn 22 tuổi , cô đang là nhân viên thu ngân của một khách sạn cao cấp . Cô đã lập gia đình từ năm mình vừa tròn 18 tuổi . Ba cô đã mất từ khi cô chưa biết nói tiếng đầu tiên . Chỉ còn 1 mình mẹ cực khổ nuôi cô khôn lớn nơi vùng quê hẻo lánh . Năm cô 18 tuổi mẹ vì lao lực quá độ nên lâm bệnh nặng . Mẹ sợ cô 1 thân con gái bôn ba khổ sở nên nghe lời mọi người trong xóm gả cô đi . Vốn dĩ ban đầu họ bày cho bà gả cô đi lấy chồng nước ngoài .
    Thế nhưng sau đó mẹ đã đổi ý vì sợ gả con đi phương xa nơi xứ người là Gi*t con nên liền được bà mai dẫn mối gả cho một thiếu gia lớn hơn cô 1 con giáp . Mới đầu mẹ cô cũng e ngại bởi số tuổi của con rể . Nhưng rồi mẹ cũng gật đầu đồng ý vì câu nói " Rồi chúng nó sẽ yêu nhau thôi " ngọt lịm của bà mai mối .
    Năm đó anh đã 30 tuổi nhưng mãi cũng không chịu để bất cứ cô gái nào vào mắt nên ba mẹ anh bắt đầu lo lắng cho sự nghiệp nối dõi sau này . Và thế là họ chọn cách tìm dâu vùng quê với ý nghĩ gái nhà quê thì thật thà chân chất và không biết toan tính .
    Thế rồi đúng như dự định , một đám cưới linh đình nhất trong thôn quê cô cũng được diễn ra nhanh chóng . Nhà trai xuống tận nơi bằng một giàn siêu xe sang trọng . Vàng bạc lẫn kim cương tặng cho cô dâu cũng nhiều vô số kể . Và đêm hôm đó cả cô và anh cũng giống như bao nhiêu cặp đôi bị ép gả khác cũng lập ra một hợp đồng hôn nhân . Cô còn nhớ khi ấy anh rất điềm tĩnh dù đã say khướt . Lúc làm hợp đồng anh cũng chẳng gắt gỏng gì cả . Cả hai vốn không yêu nhau nên đều thỏa thuận đồng ý 4 năm sau sẽ thuận tình ly hôn . Lúc đó cô không suy nghĩ nhiều , chỉ nghĩ đơn giản không yêu thì không nên ở lại nên đã kí ngay lập tức . Nhưng sau đó cô vẫn luôn thắc mắc , tại sao là 4 năm mà không phải là 2 hay 3 năm ? Nghĩ mãi cũng không nghĩ ra , hỏi cũng chẳng dám hỏi nên một khoảng thời gian trôi qua cô cũng quên mất mình đã thắc mắc chuyện gì .
    Anh là Vương Hạo năm nay đã ngót nghét 33 tuổi đời . Từ nhỏ ai cũng nói anh được sinh ra từ vạch đích . Đúng , anh được sinh ra ở vạch đích chẳng sai chút nào . Nhưng cái vạch đích đó nó lạnh lẽo , chính bởi vì nó lạnh lẽo không có tình người nên đã vô tình nắn dạy nên một Vương Hạo máy móc , sống như một con rối có lập trình sẵn .
    Từ khi đến tuổi cặp kê anh cũng chẳng muốn qua lại với một ai . Không phải anh cũng không có cảm xúc và không có hứng thú với người khác giới như người ta thường đồn đại . Mà vì anh lo người ta khi lấy anh rồi thì sẽ khổ . Khổ tay khổ chân cuối cùng cũng không bằng khổ tâm mà . Vì hơn ai hết anh hiểu mình đang phải sống trong môi trường khắc nghiệt như thế nào . Được sống trong một mớ vải lụa tơ đào nhưng nó chứa đầy gai độc khiến con người ta ngày ngày phải đơm thương tích đầy trên thân mình cũng không thể rứt ra được .
    Nếu nói anh chưa bao giờ yêu ai hay chưa biết rung động là gì thì là nói dối . Có , anh có yêu , nhưng cho đến hiện tại người anh yêu chính xác là ai anh cũng chưa xác định được nữa .
    - Yến Ngân , hôm nay cuối tuần mọi người rủ nhau đi ăn kìa . Ngân đi không ?
    - Thật ngại quá nhưng mà Ngân phải về nhà trước 7h tối rồi .
    - Ui xời , Ngân lập gia đình sớm làm gì cho mệt thế không biết . Thôi vậy Ngân về đi , nói chứ là con dâu nhà giàu cũng có sung sướng gì đâu . Sau này chắc Liên phải suy nghĩ lại việc lấy chồng giàu rồi .
    Đó là Liên , là đồng nghiệp cùng phòng với Ngân . Từ lúc Ngân vào đây làm việc thì chỉ có Liên là thường hay hủ hỉ tâm sự cùng cô thôi . Vì ở mảnh đất đô thành hoa lệ này dù có đông căch mấy thì lòng người cũng trùng trùng hiểm nguy . Chẳng mấy ai có thể đối đãi với nhau thật tâm cả . Thôi thì chơi nhiều thì chơi không đẹp . Chi bằng chơi ít mà vẹn toàn tâm can vậy .
    6h hơn Ngân mới làm xong sổ sách rồi chuẩn bị về nhà . Thật ra chẳng ai trong nhà quy định cho cô giờ giấc đi đứng cả . Chỉ là cô hiểu chuyện nên biết tính mẹ chồng thì tranh thủ mà tuân theo thôi .
    Chạy xe hơn 20 phút thì cũng đến cửa nhà , đứng đợi 1 chút thì dì Năm cũng ra mở cửa .
    - Thiếu phu nhân hôm nay về trễ vậy ?
    - Dạ tại có vài sổ sách tính toán hơi lâu nên con ở lại thêm một chút . Ba mẹ đã ăn cơm chưa dì ?
    - Chưa , ông bà nói đợi cô về ăn cho vui . Một mình ông bà thì buồn quá .
    - Dạ , vậy để con vô tranh thủ tắm rửa rồi xuống ăn với ba mẹ luôn . À còn ..
    - Lúc sáng thiếu gia có báo với ông bà chủ là tối nay công ty có tiệc bên khách hàng nên về trễ .
    - Dạ dì .
    Cô chỉ định hỏi hôm nay có món gì ngon thôi mà dì Năm lại hiểu lầm cô muốn hỏi đến Vương Hạo . Ừ thì cũng không sao , vì cũng chẳng biết từ bao giờ cô lại thích nghe chuyện bao đồng về anh . Biết là đã có giao ước không được xen vào chuyện riêng tư của nhau . Nhưng cứ hễ nghe được tin gì về anh là cô lại thấy yên tâm hơn rất nhiều .
    - Thưa ba mẹ con mới về .
    - Ờ con lên tắm rửa đi rồi xuống ăn cơm . Ba chờ con về ăn đó .
    - Dạ ba mẹ đợi con một chút con xuống ngay đấy .
    Đấy là ba mẹ của Vương Hạo , hai ông bà nói chung cũng dễ tính lắm. Không cấm cản con dâu làm việc gì hay bắt buộc cô phải làm theo những gì . Chỉ là việc tiền nông gia sản thì không bao giờ nghe nhắc tên cô . Dù làm dâu nhà giàu nhưng cô chưa một ngày ăn không của nhà chồng dù chỉ 1 nghìn .
    Trong một phòng làm việc xa hoa sang trọng toàn mùi gỗ quý . Vương Hạo đang say sưa theo dõi những con số đang nhảy liên tục trên màn hình máy tính . Lúc này bầu trời bên ngoài cũng đã ngả tối . Cánh cửa phòng anh cũng chợt mở toang . Sau đó là thư kí của anh vội vàng bước vào .
    - Vương tổng, cổ phiếu của chúng ta cứ liên tục giảm . Hơn nữa tôi thấy càng lúc càng giảm sâu . Chúng ta phải làm gì đây Vương tổng . Có nên báo với chủ tịch không ?
    -Ý cậu là tôi không có khả năng ?
    - Ơ dạ không , tôi chỉ đang lo quá nên nói bừa vậy thôi Vuơng tổng .
    Chỉ một câu nói phát ra từ một khối hàn băng lạnh lẽo cũng đủ khiến trợ lý Tâm rén mình ngay lập tức . Thật ra anh đã đoán được chuyện này từ trước nên hôm nay thay vì đi dự tiệc cùng khách hàng anh lại ở lại công ty theo dõi tình hình . Có kẻ muốn lợi dụng thời gian anh đi gặp khách hàng lớn nên giở trò . Cũng mâynh đã sắp xếp người khác đi gặp khách rồi .
    -Chuyện này tôi giải quyết được , cậu đi ra ngoài đi .
    - Vương tổng , cậu đoán được là ai làm có đúng không ?
    - Ra ngoài đi .
    - À dạ dạ tôi đi ra ngay đây .
    Đợi trợ lí Tâm đi ra ngoài hẵn anh mới lấy điện thoại ở kế bên nhấc lên rồi thực hiện một cuộc gọi quốc tế .
    - Hình như cậu sắp về rồi nhỉ ?
    Đầu dây bên kia lúc này là một giọng nói có vẻ cười cợt thanh trẻ của một chàng trai trẻ trung nào đó vang lên .
    - Anh hai, sao giờ này gọi cho em mà giọng trầm ghê thế ?
    - Cậu còn biết kêu tôi một tiếng anh hai là tôi mừng rồi. Món quà gặp mặt truớc khi về nước của cậu cũng hấp dẫn quá đấy .
    - Vậy sao, anh là thiên tài quả không sai nhỉ . Có chuyện một chút là biết ai hãm hại mình rồi. Em chỉ là đùa 1 chút tạo thêm không khí cho anh em mình thôi mà.
    - Cái không khí mà cậu nói đang làm bốc hơi hết hơn 20 tỷ đồng của công ty nhưng vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại. Không khí này đắt quá đấy.
    - Con số đó vẫn nhỏ mà, nó vẫn chưa đủ để ba phải phạt anh. Mà vấn đề cũng có to tác gì đâu. Mới chỉ 1 thông tin nhỏ thôi anh giải quyết được ngay thôi mà.
    Vương Hạo nghe đến đó thì chau mày, ban đầu anh biết người đang quậy phá trong chuyện giá cổ phiếu rớt này. Nhưng lại chưa nghĩ ra được rốt cuộc cậu em trai cùng cha khác mẹ Vương Tuấn này rốt cuộc đã giở trò gì. Anh đang suy nghĩ chưa nói thêm gì thì bên kia Tuấn đã nói tiếp.
    - Hum, nói sao ta, chỉ là em đã lỡ tạo ra một tài khoản giả rồi tung tin Tổng giám đốc tập đoàn Vương thị bạc tình ly hôn vợ thôi. Tính ra anh ở trong nươc tiếng tăm cũng ghê đấy nhỉ. Mới có 1 tin nhỏ thôi mà lại khiến mọi thứ rầm rộ lên như thế thật là hấp dẫn mà.
    - Cậu thôi được rồi đấy, đừng nghĩ biết được bí mật của tôi thì nhằm vào đó mà đá đổ tôi mãi. Cậu sẽ không có cơ hội lần 2.
    - Thì anh cứ lo dâp tin đi, chuyện em nói vốn là sự thật nên cũng chẳng có lo hì cả. Em còn có cả bằng chứng đây mà.
    - Đồ vật do ăn cắp mà có được có thể khiến cậu vẻ vang thế à?
    - Đối với chuyện của ai em sẽ không thấy hứng thú như thế. Nhưng đối với chuyện của anh thì em ngược lại hứng thú gấp đôi đấy. Nhiều khi em lại nghĩ anh dựa vào cái gì mà nắm giữ quyền lực mãi như thế. Ngay cả chị dâu anh không màn để mắt tới cũng phải thuận theo anh làm ra cái thỏa thuận điên rồ đó. Nghe em nói này anh hai, lần này em về nhất định sẽ lấy lại hết những thứ không đáng để thuộc về anh, kể cả chị dâu.
    Dứt lời Tuấn liền tắt máy ngang, Hạo từ từ rời điện thoại ra khỏi tai rồi cũng ném xuống bàn tức giận. Trên thế giới này có mấy ai biết được bản thân anh lại là đứa con ngoài luồng của ông Vương. Anh được như ngày hôm nay cũng may là do tài năng thiên bẩm anh có được nên mới được ông Vương hết mực đề bạc yêu thương. Còn người đàn bà tên Mộc Miên kia bề ngoài là một người mẹ hiền dịu . Nhưng bên trong sâu thẳm là một con dã thú độc ác chính là mẹ kế của anh.
    Vương Hạo ngồi trầm ngâm một hồi nhìn màn hình máy tính thật lâu. Những con số cứ biến động sắp xuống con số âm tròn trịa. Đến cuối cùng anh lại điện thoại ra ngoài cho trợ lý Tâm .
    -Tung tin ra ngoài Tổng giám đốc tập đoàn Vương thị và thiếu phu nhân đang trong quá trình làm thủ tục ly hôn.
    "Sao, làm vậy có phải châm thêm dầu vào lửa không Vương tổng?"
    - Thông tin làm họ thắc mắc chẳng rõ thực hư đương nhiên khiến họ đưa ra nhiều giả thiết làm ảnh hưởng đến sàn cổ phiếu hôm nay. Chi bằng tôi cho thông tin chính xác giúp họ khẳng định sự việc thì mấy tin tức lá cải tự nhiên sẽ bị dẹp loạn. Một khi được dẹp loạn thì cậu nghĩ xem cổ phiếu có ổn lại không?
    "Vậy.. vậy tin này.."
    - Làm đi .
    Hạo không nói nhiều thêm một lời nào nên cúp máy ngang. Vương Hạo anh là người như thế nào mà lại để bị đe dọa chứ. Anh phải khiến cho mọi người cùng nhìn thấu Vương Hạo anh không dễ để bất cứ ai có thể uy Hi*p.
    Kết thúc một ngày làm việc Hạo quay về nhà mà tâm trạng có chút tồi tệ. Giờ này đã khuya cả nhà đã tắt đèn đi ngủ hết cả. Anh đi vào không mở đèn mà đi thẳng lên lầu. Trong phòng bây giờ vẫn còn sáng đèn vì Yến Ngân vẫn còn đang làm việc mà chính xác hơn là mượn việc để chờ anh về. Lúc chiều nghe dì Năm nói tối nay anh phải đi tiếp khách hàng. Mà lúc anh vào phòng lại không nghe mùi rượu gì cả trái lại vẻ mặt anh có chút buồn bã như áp lực lắm. Thấy vậy cô liền đứng lên hỏi .
    - Anh về trễ quá vậy?
    - Ừ.
    - Anh đã ăn gì chưa? Em đi xuống tìm chút gì cho anh ăn nhé.
    -...
    Hạo nghiêm mặt nhìn cô khó hiểu không trả lời rồi bỏ đi vào nhà tắm xả nước nghe ranh rách. Yến Ngân tắt đèn bàn làm việc của mình rồi đi sang giường anh ở sát tường trải mền giúp anh. Cô còn tinh tế biết anh thích sạch sẽ thơm tho nên còn xịt thêm ít nước hoa anh thích vào trong mền nữa. Xong xuôi cô mới trở lại giường ngủ của mình cách đó vài bước rồi nằm im giả vờ ngủ. Lát sau Hạo đi ra ngoài với một bộ quần áo ngủ thoải mái. Anh đến ngồi xuống giường của mình rồi xem điện thoại. Thấy anh đã chuẩn bị đi ngủ cô cũng định chợp mắt thì tiếng tin nhắn điện thoại cô lại vang lên khiến cô giật mình. Vội với lấy điện thoại trên tủ đầu giường mở lên xem, đọc nó xong mà cô lại run bần bật.
    "Chào chị dâu, chị còn nhớ em không? 3 năm không gặp chị rồi nhanh quá nhỉ. Hôm nay em nhắn cho chị để báo với chị rằng em sắp về nước rồi. Chị chờ em về giải thoát cho chị nhé chị dâu. Bên đó giờ chắc cũng khuya rồi. Chị ngủ ngoan nhé, vài ngày tới là em về."
    - Cô có thói quen nhắn tin lúc nửa đêm bao giờ vậy? Để yên người khác còn ngủ.
    - A ơ, em biết rồi, chỉ là tin nhắn rác thôi. Em ngủ liền đây.
    -Rác hay không trong lòng cô tự biết. Vương Tuấn sắp về rồi, cô lại sắp có người kề bên rồi nhỉ.
    - Em..
    - Ngủ đi, tôi mệt rồi.
    Vương Hạo xoay người sang hướng khác quay lưng về phía cô rồi im lặng. Ngân cũng nhanh tay xóa tin nhắn vừa nhận được rồi kéo mền qua khỏi đầu nhắm mắt ngủ.
    Hết chương 1 , link chương 2 em để dưới bình luận . Để lại một . để nhận thông báo khi có link ạ . chia sẻ về tường nào rảnh vào đọc
    3 năm trước. -Chị dâu, hôm nay ông trời có mắt cho em biết được bí mật của hai người. Thật đúng như em dự đoán suốt 1 năm qua 2 người phim thật tình giả mà. Chị dâu, chị cho em cơ hội đi, em sẽ đưa chị đi khỏi đây. Em biết đây không phải là nơi chị muốn sống. Đi theo em đi em sẽ lo cho chị an nhàn cả quãng đời sau này. - Cậu đang nói gì vậy tôi không hiểu, tôi là chị dâu cậu đấy. Cậu ăn nói cho cẩn thận vào. -Em đang nói nghiêm túc không một câu dối trá hay trêu đùa chị đâu. Chị ở bên anh hai sẽ mãi không có ngày nao bình yên đâu. Hơn nữa hai người là quan hệ hợp đồng thế này thì chị còn luyến tiếc cái gì đây hả? Phải, cô và anh lấy nhau thông qua một cuộc giao hảo trên giấy tờ rõ ràng. Đáng lẽ chuyện sẽ không có gì to tát ảnh hưởng đến mọi người xung quanh nếu như cậu em chồng này không có tình ý trái ngoáy với cô. Mới về đây sống được 1 năm cô đã hiểu anh em nhà họ không thuận thảo. Cậu em chồng này cũng đã để mắt đến cô từ những ngày đầu tiên. Cũng chẳng biết cậu ta đã lén lút như thế nào mà phát giác được ra bản hợp đồng hôn nhân của cô và Vương Hạo. Đã vậy cậu ta còn chụp lại hình ảnh làm bằng chứng và rồi hôm nay nhân lúc Hạo đi làm cậu ta mới lẽn vào phòng chất vấn cô. Cô biết chuyện này là sai trái, nên chưa bao giờ cô cho phép mình quá gần gũi cậu ta, trước cũng vậy, bây giờ càng như vậy. -Mối quan hệ của tôi và anh cậu cho dù là giả hay thật thì trên danh nghĩa tôi vẫn là chị dâu cậu và tôi không cho phép cậu được đến gần tôi dù chỉ là 1 bước. Mời cậu đi ra ngoài cho. - Sao chị phải cố chấp như vậy chứ? Có phải vì em không tài giỏi bằng anh ấy nên chị không để em vào mắt không? - Cậu càng nói càng đi xa vấn đề rồi đấy. Tôi không so sánh bất cứ ai cả. Một lần nữa tôi mời cậu đi ra. Nếu không tôi sẽ la lên đấy. Cô sắp hết kiên nhẫn nên trừng mắt nhìn cậu nổi đóa. Tuấn vừa muốn tiến đến nắm lấy cô thì giọng nói bên ngoài cũng vang lên gọi cậu. - Tuấn à con xong chưa vậy, mau ra sân bay nhanh để trễ chuyến nè con. Tuấn luôn cho rằng mình thua kém anh hai nên mới không có được những điều tốt đẹp. Và cũng vì mong muốn cả đời của mẹ mình rằng cậu sẽ tài giỏi hơn Vương Hạo nên cậu quyết phải đi du học với mong muốn lúc quay về sẽ quang vinh bái tổ. Và hơn hết là kéo chị dâu ra khỏi vũng lầy máu lạnh kia. Tuấn nghe mẹ gọi thì sợ sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của cô nên liền nhỏ giọng. - Bây giờ chị có thể cứng đầu không nghe. Nhưng 3 năm sau em nhất định tìm mọi cách đưa chị ra khỏi đây an toàn. 3 năm nhanh thôi, chờ em. 3 năm sau. Người ta nói một cuộc hôn nhân mai mối thì đối phương sẽ yêu nhau khi về sau . Cô thuờng nghe biết bao nhiêu bậc trưởng bối nói với con cái của họ như thế . Sự thật thì sao , có đúng như vậy không ? Hay nó chỉ là 1 lời rót tai dễ nghe để những đứa trẻ buộc phải vâng lời ? Cô là Yến Ngân , năm nay vừa tròn 22 tuổi , cô đang là nhân viên thu ngân của một khách sạn cao cấp . Cô đã lập gia đình từ năm mình vừa tròn 18 tuổi . Ba cô đã mất từ khi cô chưa biết nói tiếng đầu tiên . Chỉ còn 1 mình mẹ cực khổ nuôi cô khôn lớn nơi vùng quê hẻo lánh . Năm cô 18 tuổi mẹ vì lao lực quá độ nên lâm bệnh nặng . Mẹ sợ cô 1 thân con gái bôn ba khổ sở nên nghe lời mọi người trong xóm gả cô đi . Vốn dĩ ban đầu họ bày cho bà gả cô đi lấy chồng nước ngoài . Thế nhưng sau đó mẹ đã đổi ý vì sợ gả con đi phương xa nơi xứ người là Gi*t con nên liền được bà mai dẫn mối gả cho một thiếu gia lớn hơn cô 1 con giáp . Mới đầu mẹ cô cũng e ngại bởi số tuổi của con rể . Nhưng rồi mẹ cũng gật đầu đồng ý vì câu nói " Rồi chúng nó sẽ yêu nhau thôi " ngọt lịm của bà mai mối . Năm đó anh đã 30 tuổi nhưng mãi cũng không chịu để bất cứ cô gái nào vào mắt nên ba mẹ anh bắt đầu lo lắng cho sự nghiệp nối dõi sau này . Và thế là họ chọn cách tìm dâu vùng quê với ý nghĩ gái nhà quê thì thật thà chân chất và không biết toan tính . Thế rồi đúng như dự định , một đám cưới linh đình nhất trong thôn quê cô cũng được diễn ra nhanh chóng . Nhà trai xuống tận nơi bằng một giàn siêu xe sang trọng . Vàng bạc lẫn kim cương tặng cho cô dâu cũng nhiều vô số kể . Và đêm hôm đó cả cô và anh cũng giống như bao nhiêu cặp đôi bị ép gả khác cũng lập ra một hợp đồng hôn nhân . Cô còn nhớ khi ấy anh rất điềm tĩnh dù đã say khướt . Lúc làm hợp đồng anh cũng chẳng gắt gỏng gì cả . Cả hai vốn không yêu nhau nên đều thỏa thuận đồng ý 4 năm sau sẽ thuận tình ly hôn . Lúc đó cô không suy nghĩ nhiều , chỉ nghĩ đơn giản không yêu thì không nên ở lại nên đã kí ngay lập tức . Nhưng sau đó cô vẫn luôn thắc mắc , tại sao là 4 năm mà không phải là 2 hay 3 năm ? Nghĩ mãi cũng không nghĩ ra , hỏi cũng chẳng dám hỏi nên một khoảng thời gian trôi qua cô cũng quên mất mình đã thắc mắc chuyện gì . Anh là Vương Hạo năm nay đã ngót nghét 33 tuổi đời . Từ nhỏ ai cũng nói anh được sinh ra từ vạch đích . Đúng , anh được sinh ra ở vạch đích chẳng sai chút nào . Nhưng cái vạch đích đó nó lạnh lẽo , chính bởi vì nó lạnh lẽo không có tình người nên đã vô tình nắn dạy nên một Vương Hạo máy móc , sống như một con rối có lập trình sẵn . Từ khi đến tuổi cặp kê anh cũng chẳng muốn qua lại với một ai . Không phải anh cũng không có cảm xúc và không có hứng thú với người khác giới như người ta thường đồn đại . Mà vì anh lo người ta khi lấy anh rồi thì sẽ khổ . Khổ tay khổ chân cuối cùng cũng không bằng khổ tâm mà . Vì hơn ai hết anh hiểu mình đang phải sống trong môi trường khắc nghiệt như thế nào . Được sống trong một mớ vải lụa tơ đào nhưng nó chứa đầy gai độc khiến con người ta ngày ngày phải đơm thương tích đầy trên thân mình cũng không thể rứt ra được . Nếu nói anh chưa bao giờ yêu ai hay chưa biết rung động là gì thì là nói dối . Có , anh có yêu , nhưng cho đến hiện tại người anh yêu chính xác là ai anh cũng chưa xác định được nữa . - Yến Ngân , hôm nay cuối tuần mọi người rủ nhau đi ăn kìa . Ngân đi không ? - Thật ngại quá nhưng mà Ngân phải về nhà trước 7h tối rồi . - Ui xời , Ngân lập gia đình sớm làm gì cho mệt thế không biết . Thôi vậy Ngân về đi , nói chứ là con dâu nhà giàu cũng có sung sướng gì đâu . Sau này chắc Liên phải suy nghĩ lại việc lấy chồng giàu rồi . Đó là Liên , là đồng nghiệp cùng phòng với Ngân . Từ lúc Ngân vào đây làm việc thì chỉ có Liên là thường hay hủ hỉ tâm sự cùng cô thôi . Vì ở mảnh đất đô thành hoa lệ này dù có đông căch mấy thì lòng người cũng trùng trùng hiểm nguy . Chẳng mấy ai có thể đối đãi với nhau thật tâm cả . Thôi thì chơi nhiều thì chơi không đẹp . Chi bằng chơi ít mà vẹn toàn tâm can vậy . 6h hơn Ngân mới làm xong sổ sách rồi chuẩn bị về nhà . Thật ra chẳng ai trong nhà quy định cho cô giờ giấc đi đứng cả . Chỉ là cô hiểu chuyện nên biết tính mẹ chồng thì tranh thủ mà tuân theo thôi . Chạy xe hơn 20 phút thì cũng đến cửa nhà , đứng đợi 1 chút thì dì Năm cũng ra mở cửa . - Thiếu phu nhân hôm nay về trễ vậy ? - Dạ tại có vài sổ sách tính toán hơi lâu nên con ở lại thêm một chút . Ba mẹ đã ăn cơm chưa dì ? - Chưa , ông bà nói đợi cô về ăn cho vui . Một mình ông bà thì buồn quá . - Dạ , vậy để con vô tranh thủ tắm rửa rồi xuống ăn với ba mẹ luôn . À còn .. - Lúc sáng thiếu gia có báo với ông bà chủ là tối nay công ty có tiệc bên khách hàng nên về trễ . - Dạ dì . Cô chỉ định hỏi hôm nay có món gì ngon thôi mà dì Năm lại hiểu lầm cô muốn hỏi đến Vương Hạo . Ừ thì cũng không sao , vì cũng chẳng biết từ bao giờ cô lại thích nghe chuyện bao đồng về anh . Biết là đã có giao ước không được xen vào chuyện riêng tư của nhau . Nhưng cứ hễ nghe được tin gì về anh là cô lại thấy yên tâm hơn rất nhiều . - Thưa ba mẹ con mới về . - Ờ con lên tắm rửa đi rồi xuống ăn cơm . Ba chờ con về ăn đó . - Dạ ba mẹ đợi con một chút con xuống ngay đấy . Đấy là ba mẹ của Vương Hạo , hai ông bà nói chung cũng dễ tính lắm. Không cấm cản con dâu làm việc gì hay bắt buộc cô phải làm theo những gì . Chỉ là việc tiền nông gia sản thì không bao giờ nghe nhắc tên cô . Dù làm dâu nhà giàu nhưng cô chưa một ngày ăn không của nhà chồng dù chỉ 1 nghìn . Trong một phòng làm việc xa hoa sang trọng toàn mùi gỗ quý . Vương Hạo đang say sưa theo dõi những con số đang nhảy liên tục trên màn hình máy tính . Lúc này bầu trời bên ngoài cũng đã ngả tối . Cánh cửa phòng anh cũng chợt mở toang . Sau đó là thư kí của anh vội vàng bước vào . - Vương tổng, cổ phiếu của chúng ta cứ liên tục giảm . Hơn nữa tôi thấy càng lúc càng giảm sâu . Chúng ta phải làm gì đây Vương tổng . Có nên báo với chủ tịch không ? -Ý cậu là tôi không có khả năng ? - Ơ dạ không , tôi chỉ đang lo quá nên nói bừa vậy thôi Vuơng tổng . Chỉ một câu nói phát ra từ một khối hàn băng lạnh lẽo cũng đủ khiến trợ lý Tâm rén mình ngay lập tức . Thật ra anh đã đoán được chuyện này từ trước nên hôm nay thay vì đi dự tiệc cùng khách hàng anh lại ở lại công ty theo dõi tình hình . Có kẻ muốn lợi dụng thời gian anh đi gặp khách hàng lớn nên giở trò . Cũng mâynh đã sắp xếp người khác đi gặp khách rồi . -Chuyện này tôi giải quyết được , cậu đi ra ngoài đi . - Vương tổng , cậu đoán được là ai làm có đúng không ? - Ra ngoài đi . - À dạ dạ tôi đi ra ngay đây . Đợi trợ lí Tâm đi ra ngoài hẵn anh mới lấy điện thoại ở kế bên nhấc lên rồi thực hiện một cuộc gọi quốc tế . - Hình như cậu sắp về rồi nhỉ ? Đầu dây bên kia lúc này là một giọng nói có vẻ cười cợt thanh trẻ của một chàng trai trẻ trung nào đó vang lên . - Anh hai, sao giờ này gọi cho em mà giọng trầm ghê thế ? - Cậu còn biết kêu tôi một tiếng anh hai là tôi mừng rồi. Món quà gặp mặt truớc khi về nước của cậu cũng hấp dẫn quá đấy . - Vậy sao, anh là thiên tài quả không sai nhỉ . Có chuyện một chút là biết ai hãm hại mình rồi. Em chỉ là đùa 1 chút tạo thêm không khí cho anh em mình thôi mà. - Cái không khí mà cậu nói đang làm bốc hơi hết hơn 20 tỷ đồng của công ty nhưng vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại. Không khí này đắt quá đấy. - Con số đó vẫn nhỏ mà, nó vẫn chưa đủ để ba phải phạt anh. Mà vấn đề cũng có to tác gì đâu. Mới chỉ 1 thông tin nhỏ thôi anh giải quyết được ngay thôi mà. Vương Hạo nghe đến đó thì chau mày, ban đầu anh biết người đang quậy phá trong chuyện giá cổ phiếu rớt này. Nhưng lại chưa nghĩ ra được rốt cuộc cậu em trai cùng cha khác mẹ Vương Tuấn này rốt cuộc đã giở trò gì. Anh đang suy nghĩ chưa nói thêm gì thì bên kia Tuấn đã nói tiếp. - Hum, nói sao ta, chỉ là em đã lỡ tạo ra một tài khoản giả rồi tung tin Tổng giám đốc tập đoàn Vương thị bạc tình ly hôn vợ thôi. Tính ra anh ở trong nươc tiếng tăm cũng ghê đấy nhỉ. Mới có 1 tin nhỏ thôi mà lại khiến mọi thứ rầm rộ lên như thế thật là hấp dẫn mà. - Cậu thôi được rồi đấy, đừng nghĩ biết được bí mật của tôi thì nhằm vào đó mà đá đổ tôi mãi. Cậu sẽ không có cơ hội lần 2. - Thì anh cứ lo dâp tin đi, chuyện em nói vốn là sự thật nên cũng chẳng có lo hì cả. Em còn có cả bằng chứng đây mà. - Đồ vật do ăn cắp mà có được có thể khiến cậu vẻ vang thế à? - Đối với chuyện của ai em sẽ không thấy hứng thú như thế. Nhưng đối với chuyện của anh thì em ngược lại hứng thú gấp đôi đấy. Nhiều khi em lại nghĩ anh dựa vào cái gì mà nắm giữ quyền lực mãi như thế. Ngay cả chị dâu anh không màn để mắt tới cũng phải thuận theo anh làm ra cái thỏa thuận điên rồ đó. Nghe em nói này anh hai, lần này em về nhất định sẽ lấy lại hết những thứ không đáng để thuộc về anh, kể cả chị dâu. Dứt lời Tuấn liền tắt máy ngang, Hạo từ từ rời điện thoại ra khỏi tai rồi cũng ném xuống bàn tức giận. Trên thế giới này có mấy ai biết được bản thân anh lại là đứa con ngoài luồng của ông Vương. Anh được như ngày hôm nay cũng may là do tài năng thiên bẩm anh có được nên mới được ông Vương hết mực đề bạc yêu thương. Còn người đàn bà tên Mộc Miên kia bề ngoài là một người mẹ hiền dịu . Nhưng bên trong sâu thẳm là một con dã thú độc ác chính là mẹ kế của anh. Vương Hạo ngồi trầm ngâm một hồi nhìn màn hình máy tính thật lâu. Những con số cứ biến động sắp xuống con số âm tròn trịa. Đến cuối cùng anh lại điện thoại ra ngoài cho trợ lý Tâm . -Tung tin ra ngoài Tổng giám đốc tập đoàn Vương thị và thiếu phu nhân đang trong quá trình làm thủ tục ly hôn. "Sao, làm vậy có phải châm thêm dầu vào lửa không Vương tổng?" - Thông tin làm họ thắc mắc chẳng rõ thực hư đương nhiên khiến họ đưa ra nhiều giả thiết làm ảnh hưởng đến sàn cổ phiếu hôm nay. Chi bằng tôi cho thông tin chính xác giúp họ khẳng định sự việc thì mấy tin tức lá cải tự nhiên sẽ bị dẹp loạn. Một khi được dẹp loạn thì cậu nghĩ xem cổ phiếu có ổn lại không? "Vậy.. vậy tin này.." - Làm đi . Hạo không nói nhiều thêm một lời nào nên cúp máy ngang. Vương Hạo anh là người như thế nào mà lại để bị đe dọa chứ. Anh phải khiến cho mọi người cùng nhìn thấu Vương Hạo anh không dễ để bất cứ ai có thể uy Hi*p. Kết thúc một ngày làm việc Hạo quay về nhà mà tâm trạng có chút tồi tệ. Giờ này đã khuya cả nhà đã tắt đèn đi ngủ hết cả. Anh đi vào không mở đèn mà đi thẳng lên lầu. Trong phòng bây giờ vẫn còn sáng đèn vì Yến Ngân vẫn còn đang làm việc mà chính xác hơn là mượn việc để chờ anh về. Lúc chiều nghe dì Năm nói tối nay anh phải đi tiếp khách hàng. Mà lúc anh vào phòng lại không nghe mùi rượu gì cả trái lại vẻ mặt anh có chút buồn bã như áp lực lắm. Thấy vậy cô liền đứng lên hỏi . - Anh về trễ quá vậy? - Ừ. - Anh đã ăn gì chưa? Em đi xuống tìm chút gì cho anh ăn nhé. -... Hạo nghiêm mặt nhìn cô khó hiểu không trả lời rồi bỏ đi vào nhà tắm xả nước nghe ranh rách. Yến Ngân tắt đèn bàn làm việc của mình rồi đi sang giường anh ở sát tường trải mền giúp anh. Cô còn tinh tế biết anh thích sạch sẽ thơm tho nên còn xịt thêm ít nước hoa anh thích vào trong mền nữa. Xong xuôi cô mới trở lại giường ngủ của mình cách đó vài bước rồi nằm im giả vờ ngủ. Lát sau Hạo đi ra ngoài với một bộ quần áo ngủ thoải mái. Anh đến ngồi xuống giường của mình rồi xem điện thoại. Thấy anh đã chuẩn bị đi ngủ cô cũng định chợp mắt thì tiếng tin nhắn điện thoại cô lại vang lên khiến cô giật mình. Vội với lấy điện thoại trên tủ đầu giường mở lên xem, đọc nó xong mà cô lại run bần bật. "Chào chị dâu, chị còn nhớ em không? 3 năm không gặp chị rồi nhanh quá nhỉ. Hôm nay em nhắn cho chị để báo với chị rằng em sắp về nước rồi. Chị chờ em về giải thoát cho chị nhé chị dâu. Bên đó giờ chắc cũng khuya rồi. Chị ngủ ngoan nhé, vài ngày tới là em về." - Cô có thói quen nhắn tin lúc nửa đêm bao giờ vậy? Để yên người khác còn ngủ. - A ơ, em biết rồi, chỉ là tin nhắn rác thôi. Em ngủ liền đây. -Rác hay không trong lòng cô tự biết. Vương Tuấn sắp về rồi, cô lại sắp có người kề bên rồi nhỉ. - Em.. - Ngủ đi, tôi mệt rồi. Vương Hạo xoay người sang hướng khác quay lưng về phía cô rồi im lặng. Ngân cũng nhanh tay xóa tin nhắn vừa nhận được rồi kéo mền qua khỏi đầu nhắm mắt ngủ. Hết chương 1 , link chương 2 em để dưới bình luận . Để lại một . để nhận thông báo khi có link ạ . chia sẻ về tường nào rảnh vào đọc
    0 Σχόλια 0 Μοιράστηκε 3156 Views
  • Bộ sản phẩm chấm công và kiểm soát Suprema Bioentry Plus
    https://smarttechvn.net/vi/products/bo-san-pham-cham-cong-va-kiem-soat-suprema-bioentry-plus
    Hiện nay với nhu cầu trong các công ty xí nghiệp và tổ chức thường sử dụng tòa nhà văn phòng là nơi làm việc với các yếu tố lợi thế như : Giá cả thuê nhà hợp lý, môi trường chuyên nghiệp và an toàn, không cần nhân viên bảo vệ trông coi văn phòng tiết kiệm được nhiều chi phí và sự phức tạp khi quản lý bộ phận này.
    Bộ sản phẩm chấm công và kiểm soát Suprema Bioentry Plus https://smarttechvn.net/vi/products/bo-san-pham-cham-cong-va-kiem-soat-suprema-bioentry-plus Hiện nay với nhu cầu trong các công ty xí nghiệp và tổ chức thường sử dụng tòa nhà văn phòng là nơi làm việc với các yếu tố lợi thế như : Giá cả thuê nhà hợp lý, môi trường chuyên nghiệp và an toàn, không cần nhân viên bảo vệ trông coi văn phòng tiết kiệm được nhiều chi phí và sự phức tạp khi quản lý bộ phận này.
    SMARTTECHVN.NET
    Bộ sản phẩm chấm công và kiểm soát Suprema Bioentry Plus
    Hiện nay với nhu cầu trong các công ty xí nghiệp và tổ chức thường sử dụng tòa nhà văn phòng là nơi làm việc với các yếu tố lợi thế như : Giá cả thuê nhà hợp lý, môi trường chuyên nghiệp và an toàn, không cần nhân viên bảo vệ trông coi văn phòng tiết kiệm được nhiều chi phí và sự phức tạp khi quản lý bộ phận này.
    0 Σχόλια 0 Μοιράστηκε 1520 Views
  • Đầu đọc thẻ tầm xa AR-661U
    https://smarttechvn.net/vi/products/dau-doc-the-tam-xa-ar-661u
    Mã hàng: AR-661U
    Thương hiệu: SOYAL
    Bảo hành: 12 tháng
    Thiết bị đọc thẻ tầm xa đến 60 cm
    125Khz EM Reader, tầm đọc 38 – 66cm tùy theo loại thẻ và môi trường
    Hỗ trợ Wiegand 26/34/38, RS232
    Kết nối được với tất cả các Access Control System trên đây
    Đầu đọc thẻ tầm xa AR-661U https://smarttechvn.net/vi/products/dau-doc-the-tam-xa-ar-661u Mã hàng: AR-661U Thương hiệu: SOYAL Bảo hành: 12 tháng Thiết bị đọc thẻ tầm xa đến 60 cm 125Khz EM Reader, tầm đọc 38 – 66cm tùy theo loại thẻ và môi trường Hỗ trợ Wiegand 26/34/38, RS232 Kết nối được với tất cả các Access Control System trên đây
    SMARTTECHVN.NET
    Đầu đọc thẻ tầm xa AR-661U
    Mã hàng: AR-661UThương hiệu: SOYALBảo hành: 12 thángThiết bị đọc thẻ tầm xa đến 60 cm125Khz EM Reader, tầm đọc 38 – 66cm tùy theo loại thẻ và môi trườngHỗ trợ Wiegand 26/34/38, RS232Kết nối được với tất cả các Access Control System trên đây
    0 Σχόλια 0 Μοιράστηκε 990 Views
  • Bát khóa từ PRO-ZLM
    https://smarttechvn.net/vi/products/bat-khoa-tu-pro-zlm
    Mã hàng: PRO-ZLM
    Được sử dụng với Khóa từ 280kg / 600Lbs
    Chế độ mở: cửa 90 độ
    Chất liệu hợp kim nhôm cứng đặc biệt giúp cho bề mặt nhôm được chắc chắn
    Có độ bền cao phù hợp với môi trường và khí hậu nóng ẩm tại Việt Nam
    Sơn phủ axit hóa Anốt
    Trọng lượng: 0.7 Kg
    Sử dụng cho cửa vào, Cửa gỗ, Cửa kim loại, Cửa hẹp
    Bảo hành: 12 tháng
    Bát khóa từ PRO-ZLM https://smarttechvn.net/vi/products/bat-khoa-tu-pro-zlm Mã hàng: PRO-ZLM Được sử dụng với Khóa từ 280kg / 600Lbs Chế độ mở: cửa 90 độ Chất liệu hợp kim nhôm cứng đặc biệt giúp cho bề mặt nhôm được chắc chắn Có độ bền cao phù hợp với môi trường và khí hậu nóng ẩm tại Việt Nam Sơn phủ axit hóa Anốt Trọng lượng: 0.7 Kg Sử dụng cho cửa vào, Cửa gỗ, Cửa kim loại, Cửa hẹp Bảo hành: 12 tháng
    SMARTTECHVN.NET
    Bát khóa từ PRO-ZLM
    Mã hàng: PRO-ZLMĐược sử dụng với Khóa từ 280kg / 600LbsChế độ mở: cửa 90 độChất liệu hợp kim nhôm cứng đặc biệt giúp cho bề mặt nhôm được chắc chắnCó độ bền cao phù hợp với môi trường và khí hậu nóng ẩm tại Việt NamSơn phủ axit hóa AnốtTrọng lượng: 0.7 KgSử dụng cho cửa vào, Cửa gỗ, Cửa kim loại, Cửa hẹpBảo hành: 12 tháng
    0 Σχόλια 0 Μοιράστηκε 967 Views
  • Bát khóa từ PRO-UBM
    https://smarttechvn.net/vi/products/bat-khoa-tu-pro-ubm
    Mã hàng: PRO-UBM
    Được sử dụng với Khóa điện từ 600 lbs
    Chế độ mở: cửa 90 độ
    Chất liệu hợp kim nhôm cứng đặc biệt giúp cho bề mặt nhôm được chắc chắn
    Có độ bền cao phù hợp với môi trường và khí hậu nóng ẩm tại Việt Nam
    Sơn phủ axit hóa Anốt
    Trọng lượng: 0.3 Kg
    Sử dụng cho Cửa kính
    Có tính năng chống thấm nước, chống nóng, cách điện hiệu quả
    Bảo hành: 12 tháng
    Bát khóa từ PRO-UBM https://smarttechvn.net/vi/products/bat-khoa-tu-pro-ubm Mã hàng: PRO-UBM Được sử dụng với Khóa điện từ 600 lbs Chế độ mở: cửa 90 độ Chất liệu hợp kim nhôm cứng đặc biệt giúp cho bề mặt nhôm được chắc chắn Có độ bền cao phù hợp với môi trường và khí hậu nóng ẩm tại Việt Nam Sơn phủ axit hóa Anốt Trọng lượng: 0.3 Kg Sử dụng cho Cửa kính Có tính năng chống thấm nước, chống nóng, cách điện hiệu quả Bảo hành: 12 tháng
    SMARTTECHVN.NET
    Bát khóa từ PRO-UBM
    Mã hàng: PRO-UBMĐược sử dụng với Khóa điện từ 600 lbsChế độ mở: cửa 90 độChất liệu hợp kim nhôm cứng đặc biệt giúp cho bề mặt nhôm được chắc chắnCó độ bền cao phù hợp với môi trường và khí hậu nóng ẩm tại Việt NamSơn phủ axit hóa AnốtTrọng lượng: 0.3 KgSử dụng cho Cửa kínhCó tính năng chống thấm nước, chống nóng, cách điện hiệu quảBảo hành: 12 tháng
    0 Σχόλια 0 Μοιράστηκε 2525 Views
  • Bát khóa từ PRO-LBM
    https://smarttechvn.net/vi/products/bat-khoa-tu-pro-lbm
    Mã hàng: PRO-LBM
    Xuất xứ: Prolock – Đài loan
    Bảo hành: 12 tháng
    Được sử dụng với Khóa điện từ 600 lbs
    Áp dụng cho cửa hẹp
    Chất liệu hợp kim nhôm cứng đặc biệt giúp cho bề mặt nhôm được chắc chắn
    Có độ bền cao phù hợp với môi trường và khí hậu nóng ẩm tại Việt Nam
    Sơn phủ axit hóa Anốt
    Trọng lượng: 0.5 Kg
    Sử dụng cho cửa gỗ, cửa kim loại
    Bát khóa từ PRO-LBM https://smarttechvn.net/vi/products/bat-khoa-tu-pro-lbm Mã hàng: PRO-LBM Xuất xứ: Prolock – Đài loan Bảo hành: 12 tháng Được sử dụng với Khóa điện từ 600 lbs Áp dụng cho cửa hẹp Chất liệu hợp kim nhôm cứng đặc biệt giúp cho bề mặt nhôm được chắc chắn Có độ bền cao phù hợp với môi trường và khí hậu nóng ẩm tại Việt Nam Sơn phủ axit hóa Anốt Trọng lượng: 0.5 Kg Sử dụng cho cửa gỗ, cửa kim loại
    SMARTTECHVN.NET
    Bát khóa từ PRO-LBM
    Mã hàng: PRO-LBMXuất xứ: Prolock – Đài loanBảo hành: 12 thángĐược sử dụng với Khóa điện từ 600 lbsÁp dụng cho cửa hẹpChất liệu hợp kim nhôm cứng đặc biệt giúp cho bề mặt nhôm được chắc chắnCó độ bền cao phù hợp với môi trường và khí hậu nóng ẩm tại Việt NamSơn phủ axit hóa AnốtTrọng lượng: 0.5 KgSử dụng cho cửa gỗ, cửa kim loại
    0 Σχόλια 0 Μοιράστηκε 963 Views
  • Bát khóa từ ELOCK-LBM ( bát chữ L)
    https://smarttechvn.net/vi/products/bat-khoa-tu-elock-lbm-bat-chu-l
    Mã hàng: ELOCK-LBM
    Thương hiệu: ELOCK
    Bảo hành: 12 tháng
    Được sử dụng với Khóa điện từ 600 lbs
    Áp dụng cho cửa hẹp
    Chất liệu hợp kim nhôm cứng đặc biệt giúp cho bề mặt nhôm được chắc chắn
    Có độ bền cao phù hợp với môi trường và khí hậu nóng ẩm tại Việt Nam
    Sơn phủ axit hóa Anốt
    Trọng lượng: 0.5 Kg
    Sử dụng cho cửa gỗ, cửa kim loại
    Có tính năng chống thấm nước, chống nóng, cách điện hiệu quả
    Đơn giản, dễ dàng lắp đặt, dễ sử dụng và bảo vệ các thiết bị chính cao
    Bát khóa từ ELOCK-LBM ( bát chữ L) https://smarttechvn.net/vi/products/bat-khoa-tu-elock-lbm-bat-chu-l Mã hàng: ELOCK-LBM Thương hiệu: ELOCK Bảo hành: 12 tháng Được sử dụng với Khóa điện từ 600 lbs Áp dụng cho cửa hẹp Chất liệu hợp kim nhôm cứng đặc biệt giúp cho bề mặt nhôm được chắc chắn Có độ bền cao phù hợp với môi trường và khí hậu nóng ẩm tại Việt Nam Sơn phủ axit hóa Anốt Trọng lượng: 0.5 Kg Sử dụng cho cửa gỗ, cửa kim loại Có tính năng chống thấm nước, chống nóng, cách điện hiệu quả Đơn giản, dễ dàng lắp đặt, dễ sử dụng và bảo vệ các thiết bị chính cao
    SMARTTECHVN.NET
    Bát khóa từ ELOCK-LBM ( bát chữ L)
    Mã hàng: ELOCK-LBMThương hiệu: ELOCKBảo hành: 12 thángĐược sử dụng với Khóa điện từ 600 lbsÁp dụng cho cửa hẹpChất liệu hợp kim nhôm cứng đặc biệt giúp cho bề mặt nhôm được chắc chắnCó độ bền cao phù hợp với môi trường và khí hậu nóng ẩm tại Việt NamSơn phủ axit hóa AnốtTrọng lượng: 0.5 KgSử dụng cho cửa gỗ, cửa kim loạiCó tính năng chống thấm nước, chống nóng, cách điện hiệu quảĐơn giản, dễ dàng lắp đặt, dễ sử dụng và bảo vệ các thiết bị chính cao
    0 Σχόλια 0 Μοιράστηκε 2545 Views
  • a#33128: "VỢ CHỒNG NHƯ BẠN TRỌ Ở GHÉP"
    Mình đã kết hôn 1 năm, hiện tại mình đang bầu, nhưng 1 năm qua mình chưa một lần cảm nhận cảm giác gia đình là như thế nào. Chồng mình là một người chăm chỉ, lo lắng cho cuộc sống, không rượu chè cờ bạc nhưng vô cùng "NHẠT" và càng sống mình càng mất dần cảm giác yêu thương và tình yêu vốn có trước đó.
    Nói về gia đình chồng, anh lo toan mọi thứ từ những cái nhỏ nhất dù đã có vợ con, bản thân anh không cân bằng được đâu là trách nhiệm và đâu là tương lai của gia đình nhỏ. Từ ngày có bầu mình suy nghĩ rất nhiều đến tiết kiệm, làm sao cho hợp lí, có những thứ mình cần, mình thích nhưng cũng gác lại để chi tiêu những việc quan trọng hơn. Nhưng anh lại khác, anh sẵn sàng bỏ ra những cái nhỏ nhất vào gia đình bên chồng. Và khi làm một cái gì đó cho nhà chồng không bao giờ hỏi ý kiến của mình.
    Mỗi lần về nội đều biếu tiền bố mẹ, và mọi người thậm chí cháu chắt, nhưng về ngoại chưa 1 lần anh bảo em gửi mẹ ít tiền mua thức ăn. Mặc dù 2 gia đình hoàn cảnh như nhau.
    Còn về chồng, cảm giác như hai người có hai cuộc sống riêng, anh ít chia sẻ, vợ chồng 1 ngày chỉ nói với nhau vài câu rồi việc ai người đó làm. Chưa bao giờ hỏi em thích gì, em muốn cuộc sống như thế nào? và ngược lại cũng chưa bao giờ chia sẻ cuộc sống anh hướng tới ra sao. Lúc nào nói chuyện anh cũng đề cập tới gia đình chồng, bố mẹ, anh chị... của anh.
    Bản thân mình cũng là người ít nói, mình đã thẳng thắn nói với anh ít nhất 3 lần về vấn đề này nhưng anh vẫn như vậy. Mỗi ngày mình cảm nhận chúng mình như 2 người ở cùng trọ, không có sự gắn kết, dù mình đã cố gắng sống tốt với anh và gia đình anh. Thời gian đầu có hơi stress với môi trường ntn, nhưng bây giờ mọi thứ quen dần và trở nên nhạt nhẽo. Sắp tới vì công việc chúng mình lại sống xa nhau, mỗi đêm nằm xuống mình khá khó ngủ và tự hỏi liệu cuộc hôn nhân của mình sẽ đi tới đâu và một ngày nào đó chính mình nói lời ly hôn không?
    Mình thực sự rất bất an....
    a#33128: "VỢ CHỒNG NHƯ BẠN TRỌ Ở GHÉP" Mình đã kết hôn 1 năm, hiện tại mình đang bầu, nhưng 1 năm qua mình chưa một lần cảm nhận cảm giác gia đình là như thế nào. Chồng mình là một người chăm chỉ, lo lắng cho cuộc sống, không rượu chè cờ bạc nhưng vô cùng "NHẠT" và càng sống mình càng mất dần cảm giác yêu thương và tình yêu vốn có trước đó. Nói về gia đình chồng, anh lo toan mọi thứ từ những cái nhỏ nhất dù đã có vợ con, bản thân anh không cân bằng được đâu là trách nhiệm và đâu là tương lai của gia đình nhỏ. Từ ngày có bầu mình suy nghĩ rất nhiều đến tiết kiệm, làm sao cho hợp lí, có những thứ mình cần, mình thích nhưng cũng gác lại để chi tiêu những việc quan trọng hơn. Nhưng anh lại khác, anh sẵn sàng bỏ ra những cái nhỏ nhất vào gia đình bên chồng. Và khi làm một cái gì đó cho nhà chồng không bao giờ hỏi ý kiến của mình. Mỗi lần về nội đều biếu tiền bố mẹ, và mọi người thậm chí cháu chắt, nhưng về ngoại chưa 1 lần anh bảo em gửi mẹ ít tiền mua thức ăn. Mặc dù 2 gia đình hoàn cảnh như nhau. Còn về chồng, cảm giác như hai người có hai cuộc sống riêng, anh ít chia sẻ, vợ chồng 1 ngày chỉ nói với nhau vài câu rồi việc ai người đó làm. Chưa bao giờ hỏi em thích gì, em muốn cuộc sống như thế nào? và ngược lại cũng chưa bao giờ chia sẻ cuộc sống anh hướng tới ra sao. Lúc nào nói chuyện anh cũng đề cập tới gia đình chồng, bố mẹ, anh chị... của anh. Bản thân mình cũng là người ít nói, mình đã thẳng thắn nói với anh ít nhất 3 lần về vấn đề này nhưng anh vẫn như vậy. Mỗi ngày mình cảm nhận chúng mình như 2 người ở cùng trọ, không có sự gắn kết, dù mình đã cố gắng sống tốt với anh và gia đình anh. Thời gian đầu có hơi stress với môi trường ntn, nhưng bây giờ mọi thứ quen dần và trở nên nhạt nhẽo. Sắp tới vì công việc chúng mình lại sống xa nhau, mỗi đêm nằm xuống mình khá khó ngủ và tự hỏi liệu cuộc hôn nhân của mình sẽ đi tới đâu và một ngày nào đó chính mình nói lời ly hôn không? Mình thực sự rất bất an....
    0 Σχόλια 0 Μοιράστηκε 1520 Views
  • CUỘC ĐỜI BẠN CHỈ CÓ THỂ DO BẠN QUYẾT ĐỊNH
    Thực ra, tuổi tác của bạn, nơi bạn ở và giới tính của bạn đều không thể trói buộc được bạn, chỉ có bạn mới trói buộc được mình, coi đó làm cái cớ để bạn không thể tiến về phía trước. Cô thợ làm móng và mẹ tôi đều chuyển sang làm công việc khác khi họ ngoài 30 tuổi. Bắt đầu học những kỹ năng mới, họ nghĩ là làm ngay. Vì vậy, tuổi tác và giới tính không phải là vấn đề.
    Nghề nghiệp bạn chọn sẽ quyết định môi trường sống của bạn, nhưng không quyết định cuộc đời của bạn. Chỉ có suy nghĩ giậm chân tại chỗ mới trói buộc bạn. Chúc cho chúng ta đều có thể thoát ra khỏi giới hạn của chính mình.
    #nguoibanlinh
    CUỘC ĐỜI BẠN CHỈ CÓ THỂ DO BẠN QUYẾT ĐỊNH Thực ra, tuổi tác của bạn, nơi bạn ở và giới tính của bạn đều không thể trói buộc được bạn, chỉ có bạn mới trói buộc được mình, coi đó làm cái cớ để bạn không thể tiến về phía trước. Cô thợ làm móng và mẹ tôi đều chuyển sang làm công việc khác khi họ ngoài 30 tuổi. Bắt đầu học những kỹ năng mới, họ nghĩ là làm ngay. Vì vậy, tuổi tác và giới tính không phải là vấn đề. Nghề nghiệp bạn chọn sẽ quyết định môi trường sống của bạn, nhưng không quyết định cuộc đời của bạn. Chỉ có suy nghĩ giậm chân tại chỗ mới trói buộc bạn. Chúc cho chúng ta đều có thể thoát ra khỏi giới hạn của chính mình. #nguoibanlinh
    0 Σχόλια 0 Μοιράστηκε 4062 Views
Αναζήτηση αποτελεσμάτων
Προωθημένο

Máy Chấm Công Vân Tay Màn Hình LCD 2.4 inch Hikvision DS-K1A8503F

Máy Chấm Công Vân Tay Màn Hình LCD 2.4 inch Hikvision DS-K1A8503F Chấm công bằng vân tay Màn hình LCD 2.4 inch Quản lý 1.000...